Chương 19
Thấy người này vẻ mặt rất ngu ngốc, cười không còn hình tượng gì. Thấy hắn không dừng lại ngay được, Phuwin liền không để ý tới hắn, quay đầu lại đưa mắt nhìn Tay vẫn đang bàng quan.
"Ngươi mới vừa rồi có rất nhiều cơ hội, vì sao không ra tay?"
"Ta cũng không muốn động thủ với các ngươi." Tay từ từ mở miệng: "Cho nên các ngươi căn bản không cần sốt ruột như thế."
Hai chữ 'sốt ruột' này đặc biệt được nhấn mạnh, hiển nhiên là ám chỉ vừa rồi Phuwin vội vàng tỏ tình. Sự xuất hiện của mình ngược lại thúc đẩy chuyện tốt của người khác, trong lòng Tay ít nhiều gì cũng có chút khó chịu, lại thêm dấm chua trong lòng quấy phá, đương nhiên không tránh khỏi nói móc đối phương vài câu. Ai da, nếu New cũng nói như vậy với mình....
Mặt Phuwin đỏ lên, trong lòng biết bị người chê cười, nhưng là phòng bị quanh thân không vì vậy mà nới lỏng nửa phần. Pond cũng kinh ngạc mà ngừng cười, kỳ quái hỏi: "Vậy ngươi tính làm cái gì?"
Tay bày ra tươi cười ôn hòa, đời này đây là lần đầu tiên hắn thân thiết với người khác như vậy (đương nhiên, không tính New trong đó).
"Ta không tính làm cái gì hết. Chỉ là, nếu nhị vị tới đây là vì tìm người, bổn vương có thể chịu thiệt, làm người dẫn đường." Từ đó, ta có thể ngang nhiên mà đi Ngự Nine Cung. Hắc hắc, này thật sự là một hòn đá ném hai chim, vẹn cả đôi đường. Tay âm thầm đắc chí.
Bốn đạo ánh mắt khó tin đồng loạt hướng về phía Tay, giống như muốn chọc thủng mấy cái động từ đầu đến chân của hắn.
"Ta không tin." Pond bật thốt lên: "Hỏa ma vương của địa giới làm sao có thể tốt bụng đến vậy? Ngươi tưởng có thể lừa gạt bọn ta!"
Cái gì? Tay nghe vậy giận từ trong lòng ra, lại nhìn Phuwin một cái, cũng đầy mặt nghi ngờ, cả người căng thẳng, vận sức chờ phát động.
Xem ra bổn vương thật đúng là thất bại. Từ lúc chào đời tới nay lần đầu tiên muốn làm một chuyện tốt, nhưng lại biến đổi bất ngờ như thế, trắc trở trùng trùng. Chẳng lẽ là thái độ của mình không đủ thành khẩn? Hừ, nếu không phải xem mặt mũi của New.... Ngay tại lúc hai bên mang hai tâm tư, do dự hết sức, cành lá xa xa không gió tự động, một trận tiếng bước chân rất nhỏ từ xa đến gần.
Ánh mắt Tay bỗng nhiên sáng ngời, rồi sau đó loan lên. Hắn đương nhiên biết chủ nhân của tiếng bước chân là ai, thoáng chốc, tâm tình cùng khóe miệng đồng thời bay lên.
Ven đường đi qua Bích Lạc Đàm, đột nhiên nhìn thấy ba người đứng yên bên bờ, New đột nhiên ngừng bước chân.
"Phuwin?! Pond?"
"Phuwin, Pond tham kiến New đại nhân." Tuy rằng chưa bao giờ nghĩ tới sẽ dễ dàng tìm được người như vậy, nhưng hai người vốn có chuẩn bị mà đến, bỏ qua kinh ngạc khi tìm thấy New, lập tức khom người hành lễ.
"Miễn." New luôn là người có thể khống chế cảm xúc của mình ( ngoại trừ đối diện với Tay), sau khi cả kinh, lập tức khôi phục: "Các ngươi tới tìm ta và Baifern sao?"
"Phải" Pond bẩm: "Là Joong đại nhân phái ta đến.... Ôi!" sau khi bị Phuwin hung hăng đá một cước, hắn cuống quýt sửa miệng. "Ách, không, không phải. Là, là Joong đại nhân phái ta đến, chúng ta đến nhắn thần dụ...."
New nhìn thấy, cũng không vạch trần, chỉ vuốt cằm nói: "Ta hiểu được, ta mang các ngươi đi Ngự Nine Cung."
Pond mừng rỡ: "Đa tạ New đại nhân."
"Không cần" New tùy ý phất tay: "Ta hiện giờ không còn là Thiên Sứ, cái từ đại nhân này cũng không cần nhắc lại."
"A?!"
Pond thực hoảng sợ, mở miệng ra, nhất thời nói không nên lời. So sánh mà nói, Phuwin thật ra cũng miễn cưỡng bảo trì trấn định, dù sao, điều này cũng không phải là không thể đoán trước được.
"Kia ngài.... Không định trở về Thiên giới?"
Nghe lời ấy, Tay lặng im không tiếng động lập tức dựng thẳng hai lỗ tai.
"Ta có thể trở về sao?" Ánh mắt New lơ đãng xẹt qua người bên cạnh: "Chưa từng nghe nói đã trở thành Đọa Lạc Thiên Sứ còn có thể trở về thiên giới."
"Là ngài không muốn trở về?" Người dám đối chọi gay gắt với New ở Thiên giới đã ít nay lại càng ít hơn.
"Mặc kệ ta muốn trở về hay không...." Liếc liếc mắt nhìn cái người đang kiệt lực kéo dài hai cái lỗ tai, New nửa đùa nửa thật nói: "Dù sao cũng không thể quay về đó được."
Tay rốt cuộc nhẹ nhàng thở ra, rồi lại cảm thấy có chút thất vọng.
"....."
Mặc dù đoán không ra vì sao New không muốn trở về, Phuwin cũng không muốn xen vào quá nhiều, tìm hiểu cặn kẽ. Tất cả ở Thiên giới cùng Nhân giới đều không thoát khỏi pháp nhãn của Thần, nhưng mà tình huống ở Ma giới lại khác, may mà Thiên Thần cơ trí, sớm đã có dự kiến trước, hạ hai chỉ thị hoàn toàn khác nhau, tất cả mọi người cũng không cần quá mệt mỏi, chỉ là nếu muốn hoàn thành thần dụ thứ nhất cũng có chút không dễ.
"Các ngươi hẳn là đã biết được tin tức Baifern đính hôn?"
"Đúng vậy," Pond cướp lời: "Tin tức này rất là oanh động. Mấy lão nhân Ma giới còn thích lấy ra đi khoe nữa, nói là Ma vương bọn họ chinh phục được tâm của đệ nhất mỹ nhân Thiên giới."
Phuwin có chút khinh thường: "Theo ta thấy, sự thật là ngược lại đi?"
"Ồ?" New mỉm cười: "Loại chuyện này có cái gì mà tranh chứ?"
"Đúng vậy" Pond liên tục gật đầu: "Thích chính là thích, vốn không liên quan đến thắng bại. Giống như ta cùng Phuwin....a!" Hắn mặt mày hớn hở muốn tiếp tục thao thao bất tuyệt nhưng bị 'vô ảnh cước' và 'ánh mắt giết người' của Phuwin làm cho nuốt trở về, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
"Nói cho cùng." Khóe miệng New đột nhiên nổi lên một nụ cười thản nhiên: "Cảm tình nếu đính lên hai chữ 'chinh phục' thì không còn ý nghĩa."
Phuwin nghe được ngẩn ra, lại thấy sững sốt.
Pond ngây người một lúc lâu, mới lẩm bẩm nói: "New đại nhân, tôi.... cảm thấy người giống như.... thay đổi...."
"Thay đổi?" New nâng mi. Y cố ý bỏ qua ánh mắt nóng bỏng ở một bên, không chịu quay đầu lại.
"Đúng vậy" Pond nói ra cảm giác của mình và Phuwin: "Chung quy cảm thấy được ngài.... tựa hồ trở nên ôn hòa hơn, không giống như trước kia." Hắn nhanh chống bịt miệng lại.
"Giống như trước kia cả người đều âm trầm đi?" New nói ra lời Pond chưa nói xong, trong giọng nói hàm chứa tự giễu.
"New đại nhân" Phuwin lập tức nói: "Pond hắn không phải ý tứ này...."
New mỉm cười: "Ta biết."
Nụ cười này, thực hù doạ hai cái người đã quen biết trăm năm với y.
Từng đợt thanh âm tí tách từ phương xa truyền đến, trên bầu trời dần dần rơi xuống từng giọt mưa bụi rất nhỏ.
"Ta đang có chuyện tìm ngươi." Nói với người vẫn một mực im lặng bên cạnh: "Về ngày ước định của chúng ta, ta muốn sửa lại một chút."
Tâm tình hưng phấn vui sướng nhất thời ứ động, trong lòng Tay bỗng đắng chát, miễn cưỡng hỏi "Ngươi muốn.... sửa lại như thế nào?"
New vươn tay phải. Không nhiều không ít, vừa đúng ba ngón tay.
"Ba, ba mươi ngày?" Tay thất thanh kinh hô.
New lay động tay, mặt trầm như nước, bình tĩnh vô cùng.
"Không phải là.... ba trăm ngày đi?" Khóe miệng Tay run rẩy, hắn một đường nghĩ đi xuống, sắc mặt xám tro. "Chẳng lẽ là.... ba năm...."
Hai chữ hòa vào mưa phùn gió nhẹ, vài người không nghe thấy, nhưng New vẫn nghe được rất rõ ràng. Y không khỏi thở dài, vì sao cái người bình thường thực thông minh bây giờ lại cố tình chui vào ngõ cụt chứ?
"Ba ngày." Y đưa ra đáp án phi thường chính xác.
"Ba ngày a...." Tay hữu khí vô lực đáp, chờ hắn hiểu được hàm nghĩa của những lời này, cả người đều nhảy dựng lên. "Ba, ba ngày?!"
"Sao?" New trừng trừng nhìn hắn: "Ngươi có ý kiến?"
"Không có." Này là đúng lúc mình cần người ta đến gõ cửa, Tay cũng không cho rằng nó dễ dàng quá. Hắn đè ép nội tâm vui mừng và kích động, từng chữ từng chữ nói: "Ta đương nhiên giơ hai tay đồng ý."
Thấy bộ dáng hắn muốn bổ nhào đến, New bỏ qua một bên dẫn đầu đi, đối với hai người còn ngốc lăng nói: "Đi thôi." Lúc xoay người mở đường mà đi, vừa vặn chạm mặt Tay, lại nhẹ giọng nói thêm một câu: "Cùng đi không?"
"Được." Tay cười thật to nhanh nhẹn đi theo, một mặt im lặng niệm chú ngữ, thật cẩn thận che mưa đang dần nặng hạt cho New.
Phuwin, Pond lại nhìn nhau, từ nghi hoặc đến khẳng định, hai người cơ hồ cùng hiểu được nguyên nhân New không muốn trở về Thiên giới.
"Nguyên lai...." Pond bừng tỉnh đại ngộ, nhịn không được lại muốn lớn tiếng nói, bất đắc dĩ còn chưa nói được đã bị Phuwin kéo lỗ tai, dùng sức kéo đi.
Mấy ngày sau.
Đêm
Tay Chi Điện
Tẩm cung
Tay bắt đầu nôn nóng bất an.
Tuy rằng New đã trở lại, nhưng là quan hệ giữa bọn họ vẫn như cũ không có tiến triển. Hắn biết New vẫn chưa tha thứ cho lời nói ngày đó của mình, này không tính là gì, bởi vì hắn có thể chờ. Vô luận bao lâu, cho dù là cả đời cũng không là gì, chỉ cần New nguyện ý cho hắn cơ hội, ở lại bên cạnh hắn, tất cả đều sẽ tốt đẹp hơn. Chỉ là hiện tại, hẳn chỉ cảm thấy New cách mình càng lúc càng xa, mà tất cả chuyện này đều là vì cái thần dụ chết tiệt kia gây nên.
"Thần hy vọng có thể cùng Địa giới ký kết khế ước, trong vòng ngàn năm không xâm phạm lẫn nhau, không động binh khí, hòa bình cùng tồn tại. Thỉnh các vị Ma vương bàn bạc lại, sau đó cho câu trả lời thuyết phục...." Pond nghiêm trang mà tuyên đọc thần dụ, không quên nói ra chuyện mà mọi người quan tâm nhất: "Các vị nếu có thể đạt thành thần dụ, Thiên giới sẽ không truy cứu trách nhiệm của New đại nhân và Baifern đại nhân, từ đó về sau, nhị vị các ngươi liền có thể thoát ly Thiên giới tự do sinh tồn."
Tự do - Tay không có, cũng tuyệt không quên khi New nghe hai chữ này trong mắt bắn ra hoang mang. Bắt đầu từ lúc đó, thái độ của New không quá giống, hắn không phải là tính bỏ mình mà đi chứ? Lo sợ, nghi hoặc, vô lực, các loại tình tự thắt chặt tâm của Tay.
Ngày mai là hội nghị quan trọng, Nine đã liên hệ với các vị quân vương khác, chuẩn bị tiến hành thảo luận ở Ngự Nine Cung. Như vậy, mình nên bỏ phiếu tán đồng hay phản đối đây? Vô luận như thế nào, mình tuyệt đối sẽ không để y rời đi - Tay thề.
New nhẹ nhàng đẩy cửa vào. Mấy ngày nay mặc dù hai người nằm cùng giường, lại không làm gì cả. Y biết được vết thương trong lòng mình vẫn chưa hoàn toàn khép lại, vẫn ôm thái độ không tín nhiệm lãnh đạm đối với biểu hiện xin lỗi của Tay, cái ôm che chở cùng nhu tình, huống chi, còn có thần dụ kia... Nếu có thể thuận lợi.....
"Đang suy nghĩ cái gì?" Tay ngồi ngay ngắn ở mép giường, lẳng lặng mà chăm chú nhìn y.
"Không có gì." New đi nhanh tới, cố ý tránh đi bàn tay hắn đưa đến, ngồi xuống một bên giường.
Phản ứng vẫn như cũ. Mấy ngày nay, tình hình này vẫn không ngừng lặp lại. Mỗi lần lên giường, New sẽ luôn lui ở một bên, cho đến khi không còn chỗ lui nữa, kiệt lực tránh né va chạm thân thể với hắn.
"Ngươi... chán ghét ta như vậy sao?" Giọng nói Tay khẽ run.
".... Không phải." New dừng một chút mới trả lời: "Ta nghe nói, ngày mai các ngươi...." y không nói gì thêm nữa.
"Là Baifern nói cho ngươi biết đi?" Cái nha đầu lắm miệng này, Tay âm thầm phẫn nộ.
"Ngươi.... quyết định làm như thế nào?"
"Ta?" Tay cười khổ: "Đương nhiên là..." Hắn đột nhiên ngừng lại, không biết nên nói gì tiếp.
"Ta có thể nói một yêu cầu không?"
"Ngươi nói."
"Ngươi có thể tháo bỏ chiếc vòng này không?"
Ngọn đèn tinh thạch màu đen chớp chớp lúc sáng lúc tối, Tay chỉ cảm thấy đầu của mình cũng căng lên theo ánh đèn chớp tắt.
"Thì ra là thế." Hắn cắn răng nói: "Ngươi muốn rời khỏi ta sao?"
"Ta...."
"Không cần phải nói." Cảm xúc của Tay không ngừng tăng lên: "Ta biết tất cả đều là do ta tự tìm. Bất quá..." Hắn trừng mắt nhìn New, nói từng chữ một: "Ta tuyệt đối sẽ không thả ngươi đi! Tuyệt, đối, sẽ, không."
"Ngươi..." Sắc mặt New cũng trầm xuống. Có lẽ mấy ngày nay không khí giữa hai người quá mức nặng nề, làm người ta có cảm giác nín thở, miệng của y cũng trở nên cứng ngắc: "Nếu không chịu thì thôi. Một khi ký kết khế ước, ta nghĩ Joong sẽ không để bụng giúp ta một chút."
"Ký kết khế ước?" Tay cười lạnh: "Ngươi cũng đừng quên, nếu muốn ký kết khế ước, phải được tất cả sáu ma vương của Địa giới nhất trí cho phép, thiếu một người cũng không được. Chuyện cho tới bây giờ, ngươi nghĩ rằng ta còn có thể đi ký kết khế ước gì sao?!"
"Mấy ngày trước ở Ngự Nine Cung cũng không phải nói như vậy?" Cơn tức của New hiển nhiên cũng có xu thế tăng vọt: "Chẳng lẽ ngươi muốn đổi ý?
"Thì sao? Tóm lại, ngươi đừng mơ tưởng đến việc rời khỏi ta! Nếu không..."
"Nếu không thì thế nào?!" New trợn mắt nhìn: "Xiềng xích có thể trói thân ta, nhưng không giữ được tâm ta!"
"Tốt" Tay tức giận bật cười: "Rốt cuộc nói là lời thật lòng. Cũng tốt, vậy ngươi hãy nghe kỹ cho ta, bất luận tâm của ngươi ở đâu, thân của ngươi đều chỉ có thể ở trong này. Nếu ngươi muốn bay, thì chuẩn bị bị bẻ gãy hai cánh!!" Khẩu khí hắn kịch liệt, vẻ mặt hiểm ác.
"Ngươi.... Không thể thuyết phục!" Sắc mặt New trắng bệch, trừng mắt lạnh lẽo: "Ta ghét nhất, chính là người không giữ lời!" Những lời này nói đặc biệt lớn tiếng, dư âm lượn lờ, tiếng vọng vang thật lâu bên tai của Tay.
Trong phòng hoàn toàn yên tĩnh
Ách! Dây cung buộc chặt bị đứt, toàn bộ mất đi khống chế. Tay kéo New, hung hăng đem y để lên giường, dùng cả người đè lên để ngăn chặn tất cả phản kháng. Thoáng chốc, mắng, thở dốc, giãy dụa tiếng động kích động cả phòng, cho đến khi thanh âm quần áo bị xé rách vang lên, hai người đồng thời yên tĩnh lại.
Hai đối mắt lòe lòe tỏa sáng bức người cùng đánh vào nhau, chạm ra mấy tia lửa. Quần áo trên người New bị Tay cởi đến tả tơi, từng mảnh rơi ở trên giường, da thịt trắng nõn lỏa lồ ra, tuy thân thể bị ép đến không thể động đậy, ánh mắt lại không chịu yếu thế dù chỉ nửa phần. Phong cảnh mỹ lệ quen thuộc, dục vọng trong mắt Tay càng sâu, trong con ngươi màu tím giăng đầy sương mờ, hắn mạnh mẽ cúi đầu xuống, dùng sức bắt lấy môi của New, khát khao mà liếm cắn, ý đồ cạy mở cái miệng đang khép chặt. Từ môi của y hôn một đường xuống cổ, hõm vai, tạo ra vô số hồng anh.... New cuồng loạn lắc đầu, cực lực tránh đi tìm kiếm của hắn, dùng hết toàn lực kháng cự. Giữa lúc giãy dụa, màn gấm xung quanh trượt xuống, đem hai người che lại, che đi cảnh xuân trên giường... Chỉ nghe trong đó tiếng gió thổi mây phun, thanh âm thở dốc hung tợn của Tay vang lên: "Ngươi muốn rời khỏi ta, mơ tưởng!! Ta đây khiến cho ngươi ngày mai không xuống giường được, nhìn xem ngươi làm sao mà chạy?!"
"Hỗn trướng!" New tức giận mắng: "Buông, buông ra! Hoả....." tiếng quát phía sau bị người nào đó nhân cơ hội mà nuốt vào miệng.
".... Ta sẽ không tha thứ cho ngươi...."
Trong bóng đêm, hai ánh mắt chứa đầy hận ý nhìn thấy tất cả, trao đổi ánh mắt biến hóa kỳ lạ cho nhau.
Một hồi âm mưu, đang lén lút tiến hành.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro