Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 13

Bốn phía một mảnh vắng lặng, lặng yên không một tiếng động.

New sử dụng sức lực động thân, sau khi mặc quần áo chịu đựng đau nhứt cả người chậm rãi đi đến mở cửa. 

Kỳ quái, trái phải không có một bóng người. Y kiềm chế nghi hoặc, chuyển đến bên hông thiên điện cách đó không xa, không ngại đi đến nhìn khách nhân hôm nay. Mặc dù y đối với Mook chưa có cảm giác yêu ghét gì.

"Có thể được mỹ nhân ưu ái, bổn vương cảm thấy thực vinh hạnh."

Một từ ngắn ngủi, ngăn lại đôi chân muốn bước đến của New, cơ thể toàn thân thoáng chốc cứng ngắc.

"Ngươi yên tâm để nàng ở lại? Không sợ ta đem nàng ăn mất?"

Trong nháy mắt trong lòng chấn động, huyết sắc trên mặt New dần lui mất.

"Nói như thế, ta nên nói với ngươi tiếng 'cảm ơn' rồi?"

Trong điện trò chuyện vui vẻ, ngoài điện cũng là băng tuyết không ngừng. New không hề chần chờ, cắn chặt răng, quay lưng bỏ đi. Giờ phút này, y sớm đã đem đau đớn trên cơ thể vứt lên chín tầng mây, sau khi xông ra cửa điện một hơi chạy như điên.

Bóng cây chung quanh không ngừng lui về sau, đau xót trong lòng như thế nào cũng vô pháp trấn an. Mặc dù từng dự đoán sớm hay muộn cũng sẽ phát sinh chuyện như vậy, vì cái gì lúc chính tai nghe thấy, ngực vẫn như cũ... đau như dao cắt? 

Vẫn nói với mình, không thể hãm vào quá sâu, như vậy mới có thể tiến thoái tự nhiên, lạnh nhạt ở chung. Chỉ tiếc, chuyện tình, không ai có thể nắm trong tay, giống như suối nhỏ chảy ngưng tụ thành sông lớn, từng giọt từng giọt tích lũy, hiện giờ đã hợp thành dòng nước cuồn cuộn, nước chảy rồi khó mà thu hồi.

Đối diện có người.

Đầu óc nảy sinh cảnh giác, đình chỉ cước bộ. Mắt lạnh nhìn xung quanh, rõ ràng phát hiện cảnh tượng quen thuộc xung quanh cùng người trước mắt giống như là đã gặp qua. Cảnh vật là Thiên Đàm ngày thường cùng Tay đi dạo nghỉ ngơi, về phần người...

"Boom."

Kiềm chế tiếng thở dốc tinh tế, New không khỏi có chút kinh ngạc.

"Hừ, thế nào? Tư vị bị vứt bỏ rất khổ sở đi?" Thiếu niên xinh đẹp hiển nhiên có chủ đích mà đến.

"....."

"Ta cũng sẽ không vì vậy mà đồng tình với ngươi." Boom giả cười: "Ta tới tìm ngươi là vì tính nợ với ngươi."

"Ngươi?" New liếc một đống người phía sau Boom. Quả nhiên, đều là gương mặt quen thuộc. "Không phải các ngươi?"

"Một mình ta là đủ rồi!" Boom lớn tiếng nói: "Bọn họ chỉ là đến để xem chiến."

"Xem chiến? Ngươi muốn khai chiến ở chỗ này?"

"Đương nhiên không phải." Boom kéo dài thanh âm, hắn nhãn châu xoay chuyển: "Địa điểm ta đã chọn xong, xem ngươi có dám đi hay không."

Đi! Sao lại không đi?

Nếu đổi lại là ngày thường, New chỉ sợ sớm đã quay đầu mà đi. Nhưng giờ phút này, tầm tình của y ác liệt đến cực điểm, vừa mới đau buồn, vốn định tìm một chốn u tĩnh tự mình kiếm vết thương, lại cố tình bị người quấy rầy. Ngọn lửa cực nóng trong lòng không có chỗ phát tiết, lập tức không nói một lời mà đi theo Boom phương hướng ngược lại với Thiên Đàm.

"Chính là nơi này." Boom dấu không được đắc ý tà nghễ nhìn New: "Chỗ này chính là nơi chôn thân của ngươi."

New dừng chân xem.

Hảo một cái thanh sơn thúy cốc. Cây tử đằng đan vào nhau bò khắp vách núi, uốn lượn mà lên, khắp nơi hoa tươi rực rỡ, tranh giành khoe sắc. Nếu không có chính mắt nhìn thấy, thật sự khó mà tin Ma giới cũng có cảnh trí tươi đẹp như vậy. Gió núi chậm thổi đến, cư nhiên có chứa mấy phần ấm áp của gió xuân, làm người ta buồn ngủ, bừng tỉnh trong mộng.

New đột nhiên rùng mình, lập tức đề khí ngưng thần, âm thầm đề phòng: "Có lẽ sẽ làm ngươi thất vọng, bất quá ta cũng không chuẩn bị chết sớm như vậy, ta muốn trở về."

"Trở về?" Boom trào phúng nói: "Khó như thế mà ngươi còn muốn trở về Thiên giới? Thật sự là đáng tiếc, đọa lạc thiên sứ dường như không có tư cách này đi?"

"Ta là muốn quay về Tay chi điện." New bâng quơ mà nói.

"Tay chi điện?" Boom cười to: "Ngươi không phải nói để ta chê cười đi? Hỏa vương đối với người mình vứt bỏ cũng không để vào mắt, ngươi cho dù đi về, cũng tuyệt đối không vào được cửa lớn của Tay chi điện."

"Ai nói ta bị vứt bỏ?" New lẳng lặng nói.

Một mảnh tĩnh mịch, đối diện liên tục khe khẽ nói nhỏ, đám người xôn xao không ngừng bỗng nhiên hoàn toàn yên lặng, chỉ còn lại hương gió mát, vẫn như cũ thúc giục người say ngủ.

"Chẳng lẽ, ngươi vẫn chưa bị vứt bỏ sao?" Một lát, một nữ tử dáng người cao gầy thon thả xinh đẹp thử thăm dò hỏi.

"Ít nghe y nói bậy!" Boom nổi giận quát: "Chết đến nơi còn cãi!"

"Là Alan nói cho ngươi tin tức này đi?" New dù bận vẫn ung dung nói. Đi dạo sơn đạo nửa canh giờ, tâm tình rốt cục không nóng nảy như lúc ban đầu nữa, các nỗi băn khoăn ùn ùn kéo đến, từ khi tiếng đập cửa bắt đầu, đến nghe thấy cuộc đối thoại kia, kế tiếp lại gặp phải Boom, tất cả cũng không tránh khỏi quá trùng hợp đi? Là ai đập cửa? Boom làm sao biết được tin tức toàn bộ Tay chi điện, cũng dám làm chuyện này chỉ có một người.

Sắc mặt Boom biến đối.

New cười khổ: "Xem ra chúng ta đều bị tính kế." Bây giờ nhớ lại thái độ vừa rồi của Tay, trong đó trêu tức nhiều hơn là thật lòng.

Boom trừng mắt nhìn y: "Cái gì mắc mưu? Ngươi nghĩ rằng ta tin lời của ngươi?"

"Đúng vậy, loại chuyện này nàng cần gì phải gạt chúng ta?"

"Lại nói thế nào, nàng cũng là người Địa giới chúng ta, không đạo lý sẽ giúp ngươi đi?"

"Như vậy, nàng từng giúp các ngươi?"

"......"

Mọi người hai mặt nhìn nhau, trong đó đại đa số người từng được Tay sủng hạnh thì nhiều hoặc ít đều được nếm qua thủ đoạn của Alan. Chỉ là bởi vì Tay không truy cứu, mọi người cũng chỉ đành nuốt giận vào bụng.

"Kia.... chính là, Alan làm cái này có lợi gì cho nàng?"

"Nàng chỉ là muốn mượn đao giết người mà thôi, vạn nhất đến lúc đó Tay truy cứu....."

"Lớn mật! Ai cho ngươi gọi thẳng tục danh của vương!" Boom rất oán giận.

"Được rồi." New sảng khoái mà sửa miệng: "Kể từ đó, Hỏa vương nếu muốn truy cứu trách nhiệm, Alan cũng có lý do thoát tội. Không biết đến lúc đó vương mà các ngươi kính yêu sẽ tin lời của ai?"

Alan là trọng thần của Tay chi điện, chớ nói chính mình hiện tại đã thăng lên người bên gối của Hỏa vương, đó là khi được sủng ái, Hỏa vương cũng coi trọng nàng hơn mình, trong lòng mỗi người đều nói như vậy. Tuy rằng thập phần bi ai, nhưng dù sao đây cũng là sự thật. Tay đối với thần tử so với chính bạn giường như mình thì xem trọng nhiều lắm, có lẽ đây là lý do Alan tình nguyện làm người hầu cho hắn mà không phải tình nhân.

Boom cuối đầu suy nghĩ một lúc lâu, đột nhiên cười lạnh: "Ngươi nói dối cũng thật là tốt. Ta thiếu chút nữa cũng bị ngươi lừa."

"Dựa vào cái gì mà khẳng định?" New nhướng mi.

"Ai cũng biết Vương đổi tình nhân như thay quần áo, cũng không lưu luyến một người. Chết một, hai tình nhân đối hắn mà nói không có mất mát gì, ngay cả hỏi đều lười hỏi, làm sao lại truy cứu trách nhiệm?"

"Cho nên ta mới nói là 'vạn nhất'." New chỉ cảm thấy miệng như nuốt phải cát, rất khó chịu. Lời của Boom không thể nghi ngờ là chọt trúng nổi đau che dấu sâu nhất trong lòng y.

"Ta chỉ tin sự thật, không tin lời vớ vẩn" Khẩu khí Boom kịch liệt, toàn thân bao phủ trong một tầng sương mù màu xanh, quát to: "Tiếp chiêu đi!!"

New hơi nghiêng đầu, một luồng gió như mũi tên thổi qua bên tai. Là phong, một trong các hệ của Ma tộc. Boom sử dụng phong thuật rất cao siêu, cơ hồ có thể so cao thấp với Baifern.

"Ngươi là thuộc hạ của Nanon?" Né tránh công kích liên tục của Boom, New lợi dụng tinh thạch ở cổ xây dựng lên tường chắn.

"Tục danh của Phong vương người đẳng cấp ti tiện như ngươi có thể tùy tiện gọi sao?!" Boom phẫn nộ, thế công lại liên tục không dứt.

"Giữa bằng hữu gọi tên cũng thực bình thường đi?" Lời này vừa nói ra, ngay cả người vốn do dự không chắc cũng không tin tưởng lời của New. Thử nghĩ, Phong vương cao cao tại thượng sao lại kết giao bằng hữu với một đọa lạc thiên sứ?

New chỉ thủ chứ không tấn công, vài cái lắc mình tránh né, trong đầu từ hoài nghi, dần dần lại khẳng định. Trong cốc có một nơi nở đầy hoa hồng, hoa ở đó, đỏ sẫm như máu, chói lọi, diễm lệ nhất, cũng quỷ dị nhất. Boom mỗi lần ra chiêu, đều muốn đẩy mình vào giữa rừng hoa đó, lấy này suy đoán, nơi này tất có kỳ quái.

Boom có chút vội vàng xao động, vì cái gì sự tình không tiến hành theo kế hoạch của mình? Trong lòng hắn biết chỉ bằng lực lượng của mình tuyệt đối không địch lại sức mạnh của vương, cho nên mới nghe theo đề nghị của Alan, gài bẫy để New lọt vào tròng, nhưng nhìn tình huống trước mắt đối phương lại không mắc mưu.

Một chuỗi ngọn lửa bỗng nhiên từ không trung bay tới, nhẹ nhàng bay tới, không mang theo một chút tiếng động nào hướng tới ngực của New, vừa nhanh lại độc. New lấy chân làm trục, xoay chín mươi độ, làm cho ngọn lửa bay qua ngực. Ai ngờ lửa đột nhiên nổ tung, chia làm mười mấy đoàn lửa nhỏ hướng về phía y. Lần này xảy ra bất ngờ, New không kịp vận lực đánh lùi, chỉ phải ngã bước về phía sau, trong lòng mới kêu không ổn, hai chân giẫm lên trên một bụi hoa huyết sắc. Đất dưới chân cảm nhận được sức nặng lập tức nứt ra, chưa đứng vững, cả người liền ngã vào vết nứt, hắc động bên trong sâu không lường được. Bóng hoa một trận lay động, nặng nề yên tĩnh trở lại. Trên mặt đất tựa như chưa có xuất hiện cái gì, vài giây trước xảy ra chuyện gì cũng tựa hồ không tồn tại. Hoa hồng kiều mị, đóa đóa nối nhau, có vẻ sáng lạn tốt hơn.

"Ai cho ngươi nhúng tay?!" Nhìn lãnh diễm nữ tử giúp mình một tay, Boom cũng không cảm kích. "Chuyện của chính mình tự mình giải quyết!"

"Hừ." Alan khinh thường: "Nếu tự ngươi có thể giải quyết, ta cần gì phải ra tay? Sớm chạy thoát thân rồi."

"Chạy thoát thân?" Boom ngẩn ra, lúc này mới thấy tóc Alan lộn xộn, người đầy bùn đất, bộ dáng chật vật không chịu nổi. "Ai dám lấy mạng của ngươi?"

"Pat và Pran."

"Tại sao?"

"Đương nhiên là mệnh lệnh của Hoả vương." Alan nói từng chữ, từng chữ một.

"A?!" Mọi người nghẹn họng nhìn trân trối, trăm miệng một lời.

"Hỏa vương muốn giết ngươi?" Boom đè nén khó tin: "Đừng nói giỡn, người nào không biết ngươi là tâm phúc của vương."

"Còn không phải là vì tên đọa lạc thiên sứ kia." Alan nghiến răng nghiến lợi nói: "Ta đi theo bên người vương nhiều năm như vậy, coi như là không có công lao cũng có khổ lao, chính là Hoả vương vì y thế mà nhẫn tâm giết ta. Hừ, ta cho dù chết, cũng muốn nhìn y chết trước mới cam tâm."

"Cái gì?! Ngươi không phải nói Hỏa vương đã bỏ New sao? Cho nên..."

"Ta không nói như vậy, ngươi dám xuống tay đẩy y vào đường cùng sao?" Trong mắt Alan mơ hồ phát ra tia sáng yêu dị.

"Ngươi...." Trên mặt Boom lúc xanh lúc trắng: "Thật sự là đê tiện!"

"Đê tiện?" Alan cười không ngừng đến run rẩy cả người: "Ít ngây thơ! Ngươi," Nàng lấy tay chỉ vào Boom: "Còn có các ngươi! Tất cả đều là tình địch của ta! Cũng không dùng đầu óc ngẫm lại, tâm địa ta làm sao tốt như vậy lại đi trợ giúp tình địch của mình? Thật là một đám ngu ngốc."

"Ngươi...." Boom tức giận đến không nói nên lời.

"Ha ha ha, các ngươi chờ đi. Chuyện này, ai cũng không chạy thoát được. Nếu ta chết, có nhiều người chôn cùng như vậy cũng không tồi. Ha ha ha ha....."

Một cơn gió ấm áp từ đáy cốc xẹt qua, lại không thổi hết đi lãnh ý của tâm can. Chỉ cần nghĩ tới thủ đoạn độc ác của Hỏa vương đối với kẻ thù, còn ai có thể không run sợ?

"Ai nha!" Một người kêu to.

"Cái gì?!" Mọi người kinh hô, có mấy người thậm chí nhịn không được nhảy dựng lên.

"Chúng ra đã quên mất một việc rất quan trọng."

"Chuyện gì?!"

"New dường như là em vợ của Nine vương đi?"

".... Đúng rồi! Có chuyện như vậy. Lúc trước sao lại không nghĩ tới chứ?"

"Lần này thảm. Xem ra chúng ta lần này nhất định sẽ chết không toàn thây, hình dạng hoàn toàn bị hủy, ngay cả chuyển sang kiếp khác cũng không thể."

"Oa! Ta không muốn..."

"Làm sao bây giờ? Boom, ngươi mau nghĩ biện pháp đi."

"Đi mau!" Boom quát chói tai.

"Cái gì?"

"Ta bảo các ngươi cút đi." Thần sắc Boom không kiên nhẫn: "Ta hiện tại rất không vui, còn phải nghe một đống tiếng quạ huyên náo trên trời? Mau cút!"

"Ngươi quá đáng!"

"Đúng vậy. Xét đến cùng, chuyện này cũng là ngươi bày ra. Chúng ta cũng chưa trách ngươi, ngươi ngược lại..."

"Thì tính sao?" Boom mắt lộ ra hung quang: "Ta thấy ta vẫn là trước khi đến gặp Hỏa vương nên cho các ngươi câm miệng trước lại rồi hãy đi." Luận sức mạnh, Boom không thể nghi ngờ là người đứng số một trong số những người ở đây.

"A!!" Chim sợ cành cong nhóm người hô to một tiếng sau đó vươn cánh bay đi, trong nháy mắt không còn bóng dáng.

Boom lúc này mới thả lỏng cơ thể căng cứng, chậm rãi ngồi xuống, giờ này khắc này, hắn ngay cả khí lực cử động thân thể cũng không có.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #taynew