Chương 12
Thủy Đô.
Trong phòng Thủy ma vương một mảnh màu tím, tràn ngập hơi thở lãng mạn.
Mook biếng nhác tựa vào ghế dựa hoa lệ đối diện với gương trang điểm, thị nữ phía sau yểu điệu tú lệ với mái tóc màu hồng xỏa dài bên hông.
"Làm sao vậy? Namtan, ngươi có tâm sự?" Sóng mắt Mook lưu chuyển mềm mại như nước, ôn tồn hỏi thị nữ tri kỷ nhất của mình.
"Thủy vương," Namtan chậm rãi sửa sang lại mái tóc mềm mại của chủ nhân, tay không ngừng nghỉ nói: "Ngày hôm trước ta thấy được tân sủng của Hỏa vương, y.... không hơn những người trước đâu."
"Ngươi cũng cảm thấy như vậy?" Mook nhíu mày: "Nếu không phải Nine nói ra miệng, mặc cho ai cũng không nghĩ tới y lại chính là đệ đệ của Baifern đệ nhất mỹ nữ thiên giới."
"Phải nha." Namtan phụ họa: "Nghe Alan tỷ nói, Hỏa vương kỳ thật sớm đã chán ghét y, chính là ngại mặt mũi của Nine vương mới không lập tức bỏ hắn."
"Nguyên lai là có chuyện như vậy." Mook hơi hơi vuốt cằm: "Ta còn tưởng Tay thay đổi." Mắt nàng xoay động, cười nói: "Ta hiểu được tâm tư của ngươi. Được rồi, một khi đã như vậy, ta liền cho ngươi một cơ hội, thế nào?
"Đa tạ Thủy vương." Namtan quá đổi vui mừng, quỳ rạp xuống đất: "Namtan khắc sâu ơn này vào lòng, sẽ báo đáp người."
"Đứng lên đi." Mook từ từ nói: "Cơ hội ta có thể cho ngươi, về phần bắt được tâm hắn hay không, thì dựa vào chính ngươi."
"Vâng"
___
Tay chi điện.
Tẩm cung.
"Ư...m..." Hai tròng mắt New chưa mở, môi Tay đã dán lên, giữa lúc mơ màng bị đoạt mất hô hấp, tùy ý đối phương đưa đầu lưỡi đi vào, công thành chiếm đất, thẳng đến thiếu chút nữa là không thở nổi mới buông tha.
"...." New mở miệng to hút khí, thuận tiện đẩy người vẫn còn đang chơi xấu trên người mình một phen, nỗ lực định ngồi dậy. Tối hôm qua vận động quá mức kịch liệt làm cho xương cốt toàn thân đều muốn đứt lìa ra. Từ lần đầu tiên về sau, người này thật sự là thành thật không khách khí mà từng bước nuốt chửng mình, giống như vĩnh viễn không biết thỏa mãn, thật không hiểu hắn lấy đâu nhiều tinh lực như vậy.
Đánh cái ngáp, New dùng chăn bao lấy thân thể trần truồng của mình, ngồi nửa người.
"Chờ một chút." Tay vươn tay ôm lấy thắt lưng y: "Ngủ tiếp một chút, nơi này không phải thiên giới, mỗi ngày dậy sớm làm gì?" Hắn bỡn cợt mà trừng mắt nhìn: "Huống chi ngày hôm qua ngươi cũng mệt mỏi, chúng ta cùng bổ sung giấc ngủ thế nào?"
"Ngươi xác định chỉ là muốn bổ sung giấc ngủ?" Nhìn chằm chằm cái tay không biết khi nào thì tập kích lên ngực của mình, New lạnh lùng nói.
"Đương nhiên." Tay mặt không đổi sắc mà rút tay về: "Mau ngủ đi, ta cùng ngươi." Ba chữ sau nói thật là ôn nhu.
New liếc nhìn hắn một cái, lại nằm trở về. Tay cảm thấy mỹ mãn mà ôm lấy y, nhìn cái trán trắng nõn của người trong ngực, mi mắt khẽ nhắm, môi mỏng khẽ mím, trong lòng tràn đầy yêu thương. Hắn cúi đầu hôn lên mái tóc nâu nhạt mang chút cong cong, rốt cục thừa nhận với mình, xem ra, ta là nên hảo hảo suy nghĩ về đề nghị của ngươi, New.
Ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa nhẹ nhàng: "Khởi bẩm Hoả vương, Thủy vương đến thăm hỏi." Thanh âm mềm mại đáng yêu của Alan vang lên.
"Trước mời nàng đến Thiên viện chờ một chút, bổn vương ra sau."
"Vâng"
"New" Tay khoác vai đỡ y dậy, ở bên tai New nhẹ giọng nói: "Mook đến, ta đi ra ngoài xem một chút. Chờ một chút ngươi rời giường, chúng ta cùng đi Thiên đàm, thuận đường đến chổ Nine một chút được không?"
"Được" New mơ mơ màng màng mà lên tiếng, Tay vô cùng thân thiết mà hôn xuống trán của y mới lưu luyến rời đi.
___
Thiên điện.
Mook ngồi ngay ngắn ở giữa ghế, thị nữ đứng phía sau chính là Namtan xinh đẹp đoan chính thanh nhã.
"Mook" Tay phong độ nhẹ nhàng đi tới, bày ra tư thế hoàn mỹ nhất mà ngồi xuống: "Hôm nay sao lại rảnh rỗi đến chỗ ta? Có chuyện gì quan trọng sao?"
"Đâu phải." Mook kiều diễm cười: "Bổn vương chỉ là trong lúc rảnh rỗi, muốn đến một chút mà thôi."
"À" Tay mang mặt nạ thường ngày, yên lặng theo dõi kỳ biến.
"Các ngươi trước kia đã gặp mặt đi?" Mook giống như vô tình mà chỉ thị nữ tâm phúc: "Chính thức giới thiệu một chút, đây là thần tử đắc lực nhất của bổn vương - Namtan."
"Namtan khấu kiến Hỏa vương." Namtan xấu hổ đi lên phía trước, dịu dàng thi lễ với Tay.
Ý tứ trong lời nói, ý đồ này của nàng, vạch trần rất rõ ràng. Nếu đổi lại là ngày xưa, có thể được dịp thì chơi một phen. Trước kia cho dù có bạn tình cố định, Tay cũng sẽ không cự tuyệt lời mời của mỹ nhân. Nhưng lúc này không giống, bởi vì hắn tuyệt không nguyện chỉ vì tham hoan nhất thời mà mất đi người yêu trước mắt. Chỉ cần nghĩ tới tiểu tử ương ngạnh mà mình yêu tới tâm khảm kia, liền không có lòng dạ liếc nhìn người khác một cái. Lúc trước nếu như ngay cả Baifern quốc sắc thiên hương cũng không để vào mắt, huống chi chỉ là một nữ tử quý tộc dung mạo bình thường?
"Không cần đa lễ." Tay khách khí mà khoát tay áo, bất động thanh sắc.
Mook nghi hoặc xem xét Tay, cảm thấy buồn bực. Người này không phải ai đến cũng không cự tuyệt sao? Chẳng lẽ hắn thật sự đổi tính sao?
Nàng tâm niệm vừa động, muốn làm rõ nói: "Ái thần của ta đây đối với ngươi càng thêm yêu thương, mối tình đầu của tiểu cô nương, muốn gặp người trong lòng một lần, ta đây làm chủ tử cũng không thể không biết lý lẽ"
"Có thể được mỹ nhân ưu ái, bổn vương cảm thấy thực vinh hạnh." Tay bày ra đối đáp xã giao.
Khuôn mặt cúi xuống của Namtan hiện lên hai đóa mây đỏ, sắc mặt vui mừng.
"Ta xem ngươi cũng rất vừa ý." Mook vừa lòng nói: "Ta đây tạm thời để nàng ở lại bên cạnh ngươi, không ngại để cho nàng cùng ngươi chia sẻ tâm sự."
"Ngươi yên tâm để nàng ở lại? Không sợ ta đem nàng ăn mất?" Tay tà mị cười.
Namtan nhìn thấy tâm say thần bay, toàn bộ hiện ra trạng thái thiếu dưỡng.
Mook thầm mắng nhưng mặt ngoài thần sắc vẫn như trước: "Nếu ngươi muốn ăn, kia cũng không gọi là cái gì. Ta nghĩ..." Nàng liếc nhìn Namtan vẫn còn đang giật mình một cái: "Nàng sẽ rất thích ý."
"Nói như thế, ta nên nói với ngươi tiếng 'cảm ơn' rồi." Tay cười cười nói.
"Không dám." Mook cười thản nhiên: "Nếu thực thích như lời ngươi nói, tặng cho ngươi cũng không sao. Bất quá, nàng dù sao cũng là thị nữ bổn vương thương yêu nhất, ta không cho ngươi bạc đãi nàng."
"Ý của ngươi là?"
"Ít nhất để cho nàng ngang hàng đãi ngộ với 'em vợ' của Nine?"
"Ngươi muốn đánh đồng với y?" Trong mắt Tay không còn ý cười, hắn chuyển mắt nhìn Namtan: "Ngươi cho rằng ngươi có thể đuổi kịp New?"
Chợt nghe thấy người mong nhớ đã lâu mở miệng hỏi, Namtan kích động đến âm thanh cũng run rẩy: "Namtan...... Tự nhận..... So với New càng có thể....."
"Câm miệng!" Ánh mắt Tay bổng hóa thành đao nhọn đâm vào lòng Namtan: "New là tên ngươi có thể kêu? Chẳng lẽ chủ nhân không dạy ngươi quy củ cùng cấp bậc lễ nghĩa sao?"
Vài ba câu đem tâm người tung lên trời thoáng chốc lại đưa vào địa ngục. Sắc mặt Namtan trắng bệch, sợ đến mức cúi đầu, nước mắt đảo quanh trong hốc mắt, chỉ kém không rơi xuống.
"Tay!" Mook nhảy dựng lên: "Ngươi đây là ý gì?"
"Ý tứ chính là mời ngươi bớt lo chuyện người." Tay giận tái mặt: "Tay ta muốn người gì không đến phiên Thủy ma vương ngươi quan tâm."
"Ngươi...." Mook giận dữ biến sắc.
"Ta đã trở về!" Thiếu niên tóc bạc thô lỗ đánh gãy lời của nàng: "Này! Tay, ta đến tìm New chơi, y ở đâu?"
"Ngươi không biết dùng phương pháp bình thường để đi vào sao?" Tay nhíu mi: "New đang ở trong phòng nghỉ ngơi, ngươi đừng đi...."
"Quấy rầy y" ba chữ chưa kịp nói ra, Nanon đã từ cửa hông chạy vào.
"Y không có ở trong phòng."
"Cái gì?" Tay lập tức cảm thấy băn khoăn, thoáng cái ngẩn ra sau đó nhảy dựng lên kêu to, "Không ở trong phòng?!"
"Đúng vậy," Nanon gật đầu nói: "Ngươi biết y đi chỗ nào không?"
"Này....." Tay nghĩ nghĩ, trên trán thấm ra một tầng mồ hôi lạnh: "Y không phải là.... hiểu lầm rồi chứ...."
"Hiểu lầm?" Nanon đảo mắt chung quanh, thấy Mook cùng Namtan sau đó lập tức bừng tỉnh đại ngộ.
"Ta hiểu rồi. Nhất định là ngươi ôm mỹ nhân, bộ dáng quên cả đất trời bị y nhìn thấy, y mới tức giận bỏ đi."
"Ngươi nói bậy bạ gì đó?!" Tay trợn mắt nhìn: "Người đâu! Mau truyền Pat - Pran vào đây!"
"Vâng"
Giây lát.
"Pat, Pran khấu kiến Hoả vương."
Dưới bậc thềm một uy phong lầm lẫm, một thanh niên nhã nhặn đồng thời cung kính hành lễ.
"Hai người các ngươi vẫn canh ngoài cửa cung điện?"
"Phải"
"Có từng thấy ai rời đi không?"
"Không có. Bọn thần không dám có chút lười biếng."
"Như vậy, các ngươi có thấy qua New đại nhân?"
"New đại nhân?" Pat, Pran dò xét ánh mắt nhau một cái, rõ ràng ngẩng ra.
"Nói!!" Tay lớn tiếng quát.
"Vâng!" Pat lông mi trắng tóc tím cuống quýt nói: "Mới vừa rồi....New đại nhân vận dụng tinh thạch muốn ra khỏi điện, bọn thần nhất thời ngăn cản không được....."
Tay giận dữ bật cười, lộ ra sát khí: "Chuyện lớn như vậy, bọn ngươi dám không báo lên?"
"Thần lo sợ, thần không dám!" Gương mặt thanh tú của Pran che kín kinh hoàng, hắn vội vàng biện giải: "Hai chúng thần vốn định trực tiếp báo lên Hoả vương, nhưng là Alan nói, nàng sẽ thay chúng ta thông báo, cho nên..."
"Alan lúc ấy đã ở đó?" Ánh mắt Tay ngưng trọng.
"Phải" Pat nói: "Lấy thân phận địa vị của Alan, bọn thần không có cơ sở để hoài nghi, ai ngờ..."
"Hừ". Tay nặng nề hừ một tiếng: "New đại nhân rời khỏi lúc nào, thần sắc như thế nào?"
"Khởi bẩm Hoả vương." Pran không dám ngẩng đầu: "Ánh mắt của y trước sau như một, nhìn không ra có dị thường gì, chính là sắc mặt tái nhợt hơn so với ngày thường."
Trong lòng Tay căng thẳng, lại không hoài nghi. Tiểu tử kia nhất định là hiểu lầm mình quá sâu, mới có thể rời khỏi điện. Nếu hiểu lầm này không được nhanh chóng tháo bỏ.
Hắn hít một ngụm lãnh khí: "Các ngươi biết hướng mà New đại nhân rời đi?"
"Hướng nam."
"Hướng nam?" Nanon nói chen vào: "Đây không phải là hướng Ngự Nine cung sao?"
"Không" Tay lắc đầu: "New sẽ không đi Ngự Nine cung, ta biết y đi đâu. Vạn nhất, y...."
"Ngươi yên tâm" Nanon nói: "Nếu y trở về, ta sẽ hảo hảo giữ y lại."
"Được, kính nhờ ngươi." Ngọn lửa màu đen bao trùm lấy cơ thể Tay: "Pat, Pran, truyền vương lệnh của bổn vương, toàn bộ trên dưới điện lập tức truy bắt Alan, nếu gặp chống cự, giết không luận tội!"
"Vâng!" Trong ánh lửa, bỗng nhiên không thấy bóng người. Pat, Pran sớm mồ hôi đầm đìa, lập tức đứng dậy thông báo mệnh lệnh của quân chủ.
"A" Nanon vừa lòng mà ngồi xuống ghế, vểnh cao hai chân: "Này còn kém nhiều lắm." Hắn đưa mắt nhìn về phía Mook, vui sướng khi người gặp họa nói: "Cái này ngươi cũng thực thảm. Ngươi tốt nhất cầu nguyện New không có việc gì, nếu không, lấy tính tình của hắn, tuyệt đối sẽ giận chó đánh mèo đến trên người của ngươi. Còn có vị mỹ nhân bên người của ngươi, sớm nên khuyên nàng chặt đứt ý nghĩ xằng bậy, miễn chi mất mặt xấu hổ."
"Ngươi...." Trên mặt Mook lúc trắng lúc xanh, muốn phản bác lại phản bác không được. Tình huống vừa rồi, chỉ cần không phải mắt mù tâm đui, ai nấy đều thấy được sự che chở và yêu thương của Tay dành cho New.
"Không nói được đi?" Nanon cười ha ha: "Theo ta thấy, Ma giới chúng ta cũng sắp có vương phi thứ hai."
"Không có khả năng!" Mook quả quyết phủ nhận: "Cho dù hiện tại Tay mê luyến New, kia cũng chỉ là nhất thời cưng chiều, ngươi khi nào thấy qua Tay động chân tình với ai?"
"Ngươi có khi nào thấy hắn khẩn trương như thế vì một người không? Thậm chí nay cả Alan cũng muốn giết."
"Đây chẳng qua là Alan phản bội quân vương."
"Alan làm việc này với bạn tình của Tay không chỉ một, hai lần. Trước kia Tay đều nhắm một mắt mở một mắt, còn nói mát cái gì 'có người ghen tỵ mới có thể hiện ra mị lực'. Vì sao duy nhất lần này là hoàn toàn bất đồng. Thông minh như ngươi, không cần ta nói cũng nên rõ ràng chứ?"
"....." Mook không nói. Đích xác, Alan đối Tay cũng giống như Namtan với mình, xem như trọng thần bên người. Nếu chỉ vì một ít chuyện nhỏ râu ria, sao lại hạ sát thủ này? Có thể thấy được Tay lúc này là thật sự tức giận, chẳng lẽ New diện mạo xấu xí kia địa vị trong cảm nhận của hắn nặng như vậy?
"Namtan" Mook suy nghĩ thật lâu: "Ngươi nói, xem như là Alan thỏa đáng một hảo tỷ tỷ của ngươi, lúc này chỉ sợ không thể không hết hy vọng."
"Thuỷ vương". Nước mắt của Namtan kiềm nén đã lâu rốt cuộc chảy xuống: "Có lẽ... Hỏa vương chỉ là....."
Mook phất tay ngăn lại lời của nàng: "Ta biết ngươi muốn nói cái gì, ngươi đã không chịu hết hy vọng, vậy chúng ta ở đây để ngươi chờ."
"Đa tạ Thuỷ vương." Namtan xoa xoa hai má đầy nước mắt.
Mook lắc đầu thở dài. Đứa ngốc, chỉ sợ đến lúc đó ngươi sẽ bị tổn thương quá nặng.
___
Từ lúc nhiệt độ cơ thể của Tay đột nhiên rời khỏi, New liền ngủ không an ổn lắm, một trận tiếng đập cửa ồn ào làm y đột nhiên bừng tỉnh.
"Ai?"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro