Chương 10
Thiên phòng của Tay chi điện.
New cố nén đau xót trên cơ thể cùng nửa người dưới không khỏe, mới vừa bước qua cửa phòng cao cao, một người đã đi thẳng đến đây, đột nhiên va vào người y, lực đạo này thân thể hiện giờ của y không có khả năng chịu được, va một cái liền đứng không vững, lui về sau mấy bước, nếu không phải Tay kịp thời vươn tay đỡ lấy, sợ rằng sẽ bị ngã vô cùng chật vật.
Đợi gót chân thật vất vả đứng vững, chưa kịp nhìn kỹ, người trước mặt nói như bắn pháo liên thanh: "New, New, ta cuối cùng cũng gặp được ngươi! Ngươi có khỏe không? Hỏa ma vương kia không có ngược đãi ngươi chứ? Ta nghĩ thông rồi, trước kia đều là ta sai...."
Khuôn mặt quen thuộc, thanh âm quen thuộc, biểu hiện ôn nhu cũng giống như ngày xưa. New không khỏi hoảng hốt một chút, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, chính tai nghe thấy, y sẽ cho rằng mình đang nằm mơ. Đã bao nhiêu năm chưa từng nghe nàng dùng loại khẩu khí này nói chuyện với mình? Hơn nữa còn dùng như vậy, quan tâm, ánh mắt áy náy cấp bách mà nhìn y, trong khoảng thời gian ngắn ngược lại cảm thấy khó có thể thích ứng, phản phất có loại cảm giác hư ảo không chân thật.
"....Baifern?" Đầu óc chưa kịp phản ứng, miệng đã đi trước.
"Đúng, là ta." Trong con ngươi của Baifern ẩn đầy nước mắt, ngón tay thon dài xoa xoa dung nhan có vẻ tái nhợt của New: "Thực xin lỗi, đều là bởi vì ta mới để cho ngươi chịu khổ."
Tay nghe được không vui, nhìn thấy lại khó chịu, không nhịn được nữa chen vào giữa, ngăn cách tầm mắt hai người, không cho bàn tay của Baifern tiếp tục 'tàn sát bừa bãi' trên mặt New, ý tứ chiếm giữ mười phần mà ôm lấy thân thể gầy yếu của y. Nine bên kia đã sớm không nhịn được mà cũng thừa cơ hội này đem lão bà tương lai một phen ôm trở về lòng ngực của mình, nhìn bộ dáng mỹ mãn của hắn, chỉ sợ là sẽ không buông tay.
"Ngươi làm gì?" Baifern dùng sức nhéo nhéo cánh tay tráng kiện đang ôm lấy mình: "Mau buông ta ra!"
"Không buông." Nine bị đau nhíu nhíu mày, lại vẫn như trước không hề nhúc nhích.
"Tại sao?"
"Được rồi." Nghĩ nghĩ, Nine nói ra điều kiện: "Nếu ngươi đáp ứng ta không đi ôm nam nhân khác, ta sẽ buông ngươi ra."
"Ngươi...." Baifern lâm vào chán nản, bất quá, liếc mắt một cái sau khi thấy thần sắc Nine có chút không tự nhiên, nàng đột nhiên cười ra tiếng: "Ngươi không phải lại ghen đi? Chẳng lẽ ngay cả dấm chua của em trai ta ngươi cũng muốn ăn?"
"Ta chính là ghen thì thế nào?" Nine đỏ mặt tía tai lớn giọng nói.
"Được rồi, được rồi." Baifern khẽ ai oán, ánh mắt kiều mị muôn phần: "Ta đáp ứng ngươi vẫn không được sao?" Nhìn đến khi Nine cảm thấy xương cốt đều mềm đi, lập tức ngoan ngoãn mà buông lỏng tay.
Trộm liếc nhìn một cái, mới liếc nhìn tình trạng của mình, cánh tay bên người của y hiện giờ, New âm thầm nói, chẳng lẽ ngươi cũng... Không thể nào, y nghi hoặc mà ngẩng đầu lên, không ngờ đụng trúng một đôi con ngươi màu tím cũng có vấn đề tương tự. Tay lập tức ho khan một tiếng, không quá tự nhiên mà nghiêng đầu qua một bên. Trong lòng New chấn động, một tia hương vị ngọt ngào dần dần lấp đầy trong đầu.
"New". Baifern đi tới trước mặt New, cúi thấp đầu xuống: "Lúc ở nhân giới ta đã quyết định, gặp lại ngươi, nhất định phải xin lỗi ngươi. Mấy năm nay...." giọng của nàng run nhè nhẹ: "Ta... Còn có cha mẹ.... đều rất xin lỗi ngươi. Kỳ thật, bọn họ trước khi đầu thai vẫn rất nhớ thương ngươi, ta biết bọn họ rất hối hận, chỉ là ta.... ta... vì mặt mũi của mình, luôn không thể đối mặt nói xin lỗi với ngươi.... thực xin lỗi." Nàng rốt cục ngẩng đầu nhìn thẳng New, lệ quang trong mắt chớp động.
"Những lời này, ta sớm nên nói... Ta thật sự rất xin lỗi ngươi..." Nine bước nhanh tới đem thiên hạ của mình đang khóc không thành tiếng ôm vào lòng.
Thực xin lỗi sao? Ta đây có nên nói một tiếng 'không sao', làm như chưa có chuyện gì xảy ra?
New mờ mịt ngưng lại mọi thứ, trong lòng ngũ vị tạp trần. Một bàn tay lặng lẽ duỗi đến ôm y cả người lạnh như băng vào lòng, lúc đầu nhẹ nhàng, tiếp đó là gắt gao ôm lấy, hơi thở ấm áp từ lòng bàn tay chạy đến đáy lòng.
"Ngươi hận ta sao?" Nghi hoặc không chắc, thanh âm sợ hãi từ bên cạnh Nine truyền ra.
Rất khó tưởng tượng người cẩn cẩn dực dực, như bước đi trên băng mỏng trước mặt này chính là kiều nữ của Thiên giới luôn luôn vênh váo tự đắc, đối với mình nhìn như không thấy, chưa bao giờ cho một cái sắc mặt hòa nhã, cũng chính là thân nhân duy nhất trên thế giới này của mình.
New hít một hơi thật sâu: "Ta nếu hận ngươi, cần gì phải cứu ngươi?"
"New...." Tay cảm thấy bất mãn, đứa ngốc này không nên quyết định tha thứ cho nữ nhân này, cũng quá tiện nghi cho nàng.
New nâng mắt, yên lặng lắc lắc đầu với Tay. Nhìn ánh mắt mang theo khẩn cầu của y, Tay đem lời châm chọc khiêu khích đến bên miệng toàn bộ nuốt trở lại.
Thần kinh căng thẳng của Baifern lập tức thả lỏng, người thoát lực, liền nhịn không được ho lên.
New nhịn không được nhăn mày lại: "Nghe nói thương thế của ngươi chưa khỏi hẳn, phải muộn một chút mới có thể trở lại Địa giới, như thế nào..."
Nine một bên nhẹ nhàng vỗ lưng Baifern giúp nàng thuận khí, một bên tự nhiên trả lời thay nàng: "Ta vốn cũng tính như vậy, nhưng ai bảo nàng nhớ mong ngươi? Bất quá ngươi yên tâm, ở chỗ này dưỡng thương cũng không có gì."
Huyết chú? New cùng Tay đồng thời cả kinh, cái gọi là 'huyết chú' là ma vương tự đem máu của mình rót vào trong người ái nhân, cũng thực hành chú ngữ, là một loại phương thức lời thề của Vương. Có thể được ma vương lấy huyết chú, nhất định là người bầu bạn cả đời mà vương chọn. Chính là kể từ đó, Baifern chính thức trở thành người của Địa giới, rốt cuộc không thể quay về thiên giới.
"Thực... thực xin lỗi." Đợi cơn ho tạm dừng, Baifern thở gấp nói: "Ngươi vì cứu ta...Khụ khụ... chính là ta..."
New thân thủ ngăn cản không để nàng nói gì thêm nữa, thản nhiên nói: "Thế sự vô thường, chuyện này ngươi không cần để trong lòng. Hiện tại ta chỉ muốn xác nhận một việc."
"Chuyện gì?"
"Vết thương trên người của ngươi có phải do Sun gây nên?" New gằn từng tiếng hỏi.
"....Đúng vậy." Ánh mắt Baifern cùng Nine chạm vào nhau, con ngươi ngày hè quang đãng dậy từng cơn nhu tình: "Là Nine đã cứu ta."
"Sun?" Tay khó hiểu: "Gã không phải Hỏa thiên sứ trưởng của Thiên giới sao?" Chẳng lẽ thiên giới cũng gà nhà bôi mặt đá nhau? Con mắt hắn xoay tròn: "Ta hiểu được, nhất định là sắc đẹp của Baifern khiến cho tên kia thèm nhỏ dãi, cho nên..."
"Là một nửa." New ngắn gọn nói.
Tay tức khắc hiểu ý: "Như vậy, một nửa khác đâu?"
"Là bởi vì ta."
Ánh mắt Tay chớp động: "Ý của ngươi là gã bởi vì hận ngươi, mới xuống tay với Baifern?"
"Không sai."
"Ta không rõ". Baifern nói ra nổi băn khoăn trong lòng: "Gã vì cái gì hận ngươi như vậy?"
"Gã có lý do hận ta." New hiển nhiên không muốn nhắc tới, qua loa nói một nửa: "Chỉ là thủ đoạn của hắn quá mức ti tiện, làm việc lại không công bằng."
"Đâu chỉ bất công? Ta thấy gã là một tên biến thái." Baifern khinh thường nói.
Tay cũng không để cho New dễ dàng lừa dối, cúi đầu ghé vào tai y nói nhỏ: "Ta muốn biết lý do."
New liếc hắn một cái, đột nhiên đánh cái ngáp, chưa mở miệng, Baifern ở một bên đã kêu la lên: "Ngươi làm gì? Ít động thủ động cước với New."
Tay không có hảo ý mà đem New ôm vào trong ngực: "Y là người của bổn vương, còn có chổ nào mà bổn vương không được chạm?"
"Ngươi....." Baifern tức giận, vừa sợ vừa giận: "New mới không phải người của ngươi, nhất định là ngươi ép buộc y."
"Ép buộc?" Tay hừ lạnh: "Chữ này vẫn là dùng ở trên người Hỏa thiên sứ trưởng của Thiên giới thì chính xác hơn đi?"
Hai chữ 'Thiên giới' này đâm thẳng vào đỉnh đầu bốc hơi nước của Baifern: "Phải đó, người Thiên giới chúng ta nếu xấu, cũng tốt hơn so với người nào đó của Ma giới thay tình nhân như thay quần áo, tự xưng là phong lưu phóng khoáng, kì thực là một tên gia hỏa không có tiết tháo lại đói bụng ăn quàng."
"Hừ" Tay càng nhìn Baifern càng không vừa mắt, chỉ cần nhớ lại nữ nhân này là một trong những tên đầu sỏ từng làm tổn thương New, liền theo bản năng mà muốn cho nàng chút giáo huấn: "Hay cho câu 'người Thiên giới chúng ta'. Chỉ sợ ngươi đã quên mất thân phận của mình đi? Vương phi đại nhân tương lai của Ngự Nine cung."
"Ngươi...."
"Như thế nào?"
Đối thoại vô nghĩa lại không có dinh dưỡng New nghe lại càng buồn ngủ, y không dấu vết mà bỏ ra kiềm chế chặt chẽ như cây tùng của Tay, từng bước từng bước mà đi tới một bên ghế hắc tinh thạch rộng lớn, tìm một vị trí thoải mái mà dựa vào. Hôm qua cơ hồ một đêm chưa ngủ, thật muốn ngủ bù lại một giấc.
Chỉ tiếc có người không để y như nguyện, Baifern dùng sức giãy khỏi cánh tay của Nine đang ôm nàng, chạy tới trước mặt New.
"New, ngươi nói, hắn tột cùng có ép buộc ngươi hay không?"
Tay cũng đi qua, nửa ôm y ngồi vào ghế dựa, New cơ hồ lập tức đi vào giấc ngủ. Xem ra, tối hôm qua thật sự làm y mệt muốn chết rồi. Tay không khỏi có chút đau lòng, nhưng lại có chút đắc ý. Hắn hạ giọng: "Tranh cãi cái gì? Ngươi không thấy thân thể của y không khỏe sao? New muốn nghĩ ngơi, mời các ngươi trở về đi."
"Hừ, ai thèm? Ngươi chính là cầu ta ta cũng sẽ không ở lại nơi này. Nhưng là, ta muốn mang New cùng đi." Baifern cường thế nói.
"Cái gì?" Hai tay ôm lấy New, Tay chuẩn bị trở về thoáng chốc dừng lại, nheo hai mắt: "Ngươi vừa rồi...Nói cái gì?" Ngữ khí mềm nhẹ, ánh mắt nguy hiểm, giống như hắc báo đang kiếm ăn nhìn chằm chằm con mồi chờ vận sức phát động.
Không xong, người này tức giận. Cảm nhận được sát khí của Tay, Nine vội vàng che chở trước người Baifern. Tuy rằng không nhìn thấy Tay, Baifern vẫn nhịn không được rùng mình một cái, thật đáng sợ. Đây là lực uy hiếp của Hỏa ma vương sao?
Sát khí rõ ràng như vậy, người trì độn cũng có thể cảm giác được, huống chi là New phi thường nhạy cảm, mặc dù y bị vây trong trạng thái nửa mê nửa tỉnh.
"Ta muốn ở bên người này." Trực tiếp sảng khoái từ chối, làm cho sát khí của Tay nháy mắt tiêu tán vô tung, trong con ngươi thậm chí còn mang theo ý cười chỉ có New mới nhìn ra được.
"Nghe thấy không?" Tay ôm ngang lấy New, không cho hai người kia nhìn thấy khóe môi của mình từ từ cong lên, thanh âm vẫn duy trì lạnh lẽo như cũ: "Đây là tự y nói. Nhị vị đi thong thả, thứ cho không tiễn xa được." Dứt lời, liền chuyển vào nội thất.
Baifern cùng Nine mắt nhìn nhau một cái, một người vẻ mặt còn căm giận, một người trong lòng do dự không chắc, nhưng tầm mắt cùng nhìn đối phương không hẹn mà cùng nổi lên ý cười.
"Đi thôi." Nine nắm tay Baifern.
"Ừ." Baifern thản nhiên cười: "Chuyện này tựa hồ có chút ngoài dự đoán, về sau ta sẽ tìm cơ hội để hỏi New cho rõ ràng."
Hai người cùng nắm tay đi xa, càng lúc càng xa.
"Nàng thật sự là thích chõ mõm vào chuyện người khác." Tay hiển nhiên nghe thấy đối thoại của bọn họ, vừa đi vừa nhỏ giọng phát tiết bất mãn trong lòng.
"Nàng dù sao cũng là tỷ tỷ của ta" New cũng nghe được hắn bực tức, y mở một nửa mi mắt: "Quan tâm một chút cũng là thường tình."
"Quan tâm?" Tay ngữ khí mang theo chê cười: 'Hiện tại mới đến? Trước kia sao không thấy nàng quan tâm ngươi?"
"......"
Lời này Tay vừa nói ra khỏi miệng liền lập tức hối hận, chỉ là hắn đời này thật sự chưa bao giờ biết 'xin lỗi' là gì, một câu 'thực xin lỗi' mắc ở cổ họng, vô luận như thế nào cũng không nói ra được.
New biết hắn sĩ diện, cũng không truy cứu, chỉ lạnh nhạt nói: "Ta có một chuyện cần xin ý kiến."
"Chuyện gì?" Tay đem New nhẹ nhàng đặt trên giường, đương nhiên không bỏ qua cơ hội có bậc thang cho mình bước xuống.
"Này". New chỉ chỉ cổ của mình: "Có thể hay không...."
"Không được." Tay quả quyết cự tuyệt.
"Tại sao?" Ánh mắt New lúc này chính là mở ra toàn bộ: "Thiên sứ khí của ta hiện giờ một giọt cũng không còn, ngươi còn sợ ta quay về Thiên giới hay sao?"
"Thiên sứ khí tuy rằng không còn, nhưng không biểu thị ngươi không còn sức mạnh đi?" Tay giảo hoạt cười: "Ta nếu gỡ xuống vòng cổ cho ngươi, đây chẳng phải là hàng đêm đều ngủ không yên?"
"Chẳng lẽ ngươi nghĩ rằng ta sẽ giết ngươi?" New lạnh lùng nói, không muốn thừa nhận lời của hắn làm tổn thương mình.
"Không phải, không phải." Tay lắc đầu, nghiêm mặt nói: "Ta biết ngươi vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng ta, nếu giải trừ cấm chế sau này một ngày nào đó ngươi đi, cho dù không quay về Thiên giới được, chỉ cần ẩn vu tại một góc nào đó của Nhân giới, liền đủ khó tìm."
"Sát thủ địa giới đánh đâu thắng đó không gì cản nổi khi nào lại trở nên thiếu tự tin như vậy?" New trào phúng nói.
"Đúng vậy." Tay nhún vai: "Nếu người nào đó cũng giống như ta tận tình quy củ mà ngốc một chỗ, đuổi cũng không đi, ta cũng không cần phiền não như vậy."
"Ngươi muốn ta giống bọn họ, chỉ biết phụ thuộc vào ngươi mà sinh tồn sao?" Ngữ khí của New càng lúc càng bén nhọn.
"Không phải." Tay chăm chú nhìn y: "Ngươi rất quật cường, học không được cái kia. Bất quá..." Hắn mỉm cười: "Cậy mạnh thì rất dễ mệt, không ngại ỷ lại vào ta một chút, thế nào?"
"Thực đáng tiếc, cái từ này mấy trăm năm trước cũng đã bị ta ném ra khỏi đầu. Cho đến nay, ngươi cho rằng ta và ngươi còn có thể ngu ngốc mà nhặt nó trở về sao?"
"Ngươi thật sự là...."
"Ngu đần mất linh đi?" New chính mình thẳng thắn tiếp nhận, y tâm niệm vừa động, bỗng nhiên cao hứng nổi lên ý niệm đùa dai trong đầu: "Kỳ thật, ngươi không phải lo nghĩ đem ta trói buộc sao? Đây không phải dễ như trở bàn tay?"
"Dễ như trở bàn tay?" Tay hoài nghi thính lực của mình có vấn đề.
"Đúng vậy" New che miệng đánh cái ngáp, miễn cưỡng nói: "Chỉ cần đem 'huyết chú' cho ta, thì từ đó, vô luận ta ẩn thân nơi nào, dù là chạy đến chân trời góc biển, ngươi cũng có thể đem hành tung của ta nắm rõ như lòng bàn tay, không phải sao?" Y tự tiếu phi tiếu mà liếc liếc mắt Tay đứng ngơ ngác ở đằng kia, đùa cợt nói: "Hiện tại ta muốn ngủ, đối với đề nghị của ta, ngươi đừng ngại mà hảo hảo suy nghĩ một chút rồi quyết định."
Phỏng chừng lúc này hắn bị dọa không nhẹ đi? Bên tai rốt cục có thể thanh tĩnh, đỡ phải về sau lại nghe người nào đó oán giận mình không đủ tín nhiệm, ỷ lại hắn. Cũng không muốn nghĩ, bộ kia của hắn vừa rồi, có thể làm cho người 'ỷ lại' sao? New trở mình một cái, tự trấn an mình mà tiến vào mộng đẹp, lại không muốn nghe nửa câu vô nghĩa.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro