Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 16

Kết thúc buổi ăn trưa thì họ trở về Tiêu Thị , cậu nói muốn ra ngoài mua ít đồ nên anh về phòng làm việc trước . 10 phút sau cậu bước vào phòng anh trên tay cầm theo 1 ly nước ép , anh đang xem hồ sơ thì lên tiếng hỏi " Em đi mua gì vậy "

Cậu ngồi xuống sofa nói " Em mua nước ép cho anh nè , anh nghỉ chút nữa đi rồi hãy làm việc "

Anh mỉm cười đi lại ngồi cạnh cậu nói " Anh ăn trưa đã no lắm rồi , em còn mua nước ép làm gì "

Cậu cắm ống hút đưa ly nước ép cho anh nói " Anh ốm quá rồi anh có biết không , uống nước ép sẽ tốt cho sức khỏe không bị béo đâu anh đừng lo "

Tiêu Chiến ngậm lấy ống hút hút 1 hơi nói " Anh có nói anh sợ béo bao giờ "

Nhất Bác ôm eo anh nói " Tiêu Chiến , tối nay anh cùng em đi gặp anh họ em nha , em muốn giới thiệu anh với anh ấy "

Tiêu Chiến bất ngờ nói " Gấp vậy sao , thật sự muốn anh gặp anh họ em "

Nhất Bác nói " Tiêu Chiến , em yêu anh nghiêm túc nên không muốn giấu gia đình em "

Tiêu Chiến nhìn Nhất Bác 1 lúc thì gật đầu nói " Anh sẽ sắp xếp công việc đi cùng em "

Nhất Bác vui vẻ nói " Em hẹn Hải Khoan ca 7h a "

Tiêu Chiến mỉm cười nói " Anh biết rồi , đến giờ làm việc rồi em mau trở về làm việc đi "

Nhất Bác kéo anh vào lòng hôn nhẹ lên môi anh rồi mới đi làm việc . Anh và cậu vùi đầu vào giải quyết công việc đến khi ngẩng đầu nhìn đồng hồ thì đã 6h30 , mọi người trong công ty cũng đã về hết rồi . Cậu đi vào phòng anh nói " Tiêu tổng , đã 6h30 rồi anh còn chưa chịu tan ca sao "

Tiêu Chiến nhìn cậu cười nói " Anh xong rồi đây "

Anh dẹp gọn hồ sơ lại đưa tay lấy áo khoác khoác vào rồi cùng cậu ra xe , Kế Dương đã đợi sẵn trên xe , cả 2 ngồi ở ghế sau . anh nói " Anh đã đặt mua xe cho em rồi "

Nhất Bác tròn mắt nhìn anh nói " Tại sao lại mua xe cho em "

Tiêu Chiến đáp " Để em có xe đi lại và đưa rước anh đi làm chứ "

Nhất Bác gật gù ra vẻ đã hiểu , Kế Dương nghe thấy thì quay xuống trêu chọc anh " Tiêu tổng , vậy là từ mai em khỏi phải đưa rước anh đúng không "

Tiêu Chiến cười đáp " Đúng rồi , cậu có thể thoải mái đến thẳng công ty a "

Trong lúc cậu và anh nói chuyện vui vẻ trên xe thì xe đã đến nhà hàng Dã Tử . Cậu và anh đi vào trong nhà hàng thì nhìn thấy Hải Khoan đứng dậy hướng họ vẫy vẫy tay . Cậu nắm lấy tay anh , anh hoảng hốt rút tay lại . Cậu có chút hụt hẫng nhìn anh , anh thấy cậu ủ rủ thì khẽ nói " Nhất Bác đang ở chỗ đông người , nếu để mọi người biết thì em sẽ phải chịu nhiều thiệt thòi , anh không muốn anh là lý do hủy hoại em "

Nhất Bác mỉm cười nói " Em hiểu rồi , em sẽ chú ý hơn "

Anh thấy cậu vui vẻ trở lại cũng thấy nhẹ nhõm hơn . Quản lý thấy anh đi vào liền cúi người chào anh nói " Tiêu tổng đại giá quang lâm , ngài đến sao không báo trước để tôi sắp xếp chỗ hợp lý a "

Tiêu Chiến đáp " Tôi đến gặp bạn , phiền quản lý sắp xếp giúp tôi 1 phòng ăn gia đình "

Quản lý đáp " Vậy mời Tiêu tổng và bạn ngài đi theo tôi ạ "

Anh quay người nói nhỏ với cậu " Em mời anh họ em tới đây chúng ta cùng vào phòng ăn cho dễ nói chuyện "

Cậu gật đầu đi đến nói với Hải Khoan rồi dắt Hải Khoan đến chỗ anh . 3 người theo quản lý đến phòng ăn , anh gọi những món Nhất Bác thích rồi đưa menu qua cho Hải Khoan khẽ cúi đầu như chào anh nói " Anh chọn món đi "

Hải Khoan nhận menu gọi thêm vài món rồi đưa menu lại cho quản lý , quản lý nhận lấy menu rồi nhanh chóng cho nhân viên chuẩn bị món ăn . Lúc này Nhất Bác mới nói " Tiêu Chiến , đây là anh họ của em Hải Khoan ca . Anh ấy là tổng giám đốc của công ty Lãng Hoa "

Cậu xoay qua nhìn Hải Khoan nói " Ca , đây là Tiêu Chiến , anh biết anh ấy đúng không nên em không giới thiệu nữa chỉ giới thiệu với anh đây là người yêu của em "

Tiêu Chiến khẽ cúi đầu chào lại lần nữa nói " Hải Khoan ca , chào anh em là Tiêu Chiến" .

Nói xong anh đưa tay ra muốn bắt tay với Hải Khoan. Hải Khoan cũng bắt tay anh nói " Chào em , anh là anh họ của Nhất Bác "

Nhất Bác nói " Hải Khoan ca , em đã giới thiệu người yêu em cho anh biết rồi vậy nên anh nhớ phải nói giúp với ba mẹ em nha "

Hải Khoan cười nói " Anh nhất định sẽ nói giúp em , em định khi nào thì đưa Tiêu Chiến về Lạc Dương gặp ba mẹ "

Nhất Bác đáp " Em định tết này sẽ đưa anh ấy về ra mắt ba mẹ "

Tiêu Chiến kinh ngạc nhìn Nhất Bác nhưng không nói , anh không muốn thất lễ với Hải Khoan . Hải Khoan nói " Anh không phản đối nhưng em phải nhớ ra mắt người lớn rồi thì không được thay đổi nữa , phải bên nhau cả đời nếu không thì sẽ không thuyết phục được ba mẹ "

Nhất Bác nói " Ca , em đã nói với anh rồi em sẽ kiên định "

Hải Khoan cười nói " Được , anh tin tưởng vào tình yêu của 2 đứa "

Đồ ăn được dọn lên , 3 người cùng nhau ăn và nói chuyện rất vui vẻ . Điện thoại của Tiêu Chiến đổ chuông , anh cầm điện thoại lên gạt nút tắt máy rồi nói nhỏ với cậu " Anh ra ngoài nhận xe , anh gọi người ta giao xe đến đây vì anh đã cho Kế Dương tan ca rồi "

Nói xong anh đứng dậy nhìn Hải Khoan nói " Hải Khoan ca , em xin phép ra ngoài 1 chút ạ "

Nói xong anh đi nhanh ra khỏi phòng để xuống nhận xe .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro