Chương 27
Tiếng pháo hoa giấy cùng tiếng hò hét của đám con trai khiến Tora giật mình suýt rơi cả linh hồn. Mọi người trong lớp đều đội mũ in chữ "happy birthday" và tay cầm những món quà nhiều màu sắc khiến Tora nhớ ra hôm nay là sinh nhật của chính mình
Bakugou lần đầu mặc một chiếc áo tử tế, đứng lên trước mặt Tora cầm bánh sinh nhật với vài cây nến lấp lánh
"Nhanh lên tao buồn ngủ rồi"
Cậu mắng nhưng rõ ràng đang hồi hộp chờ Tora đón nhận chiếc bánh này. Cô nàng sẽ không ngờ rằng Bakugou đã kiên nhẫn đến thể nào để cùng Sato làm món bánh này. Tora chắp tay thành bắp, miệng phả ra một hơi dài đủ để làm các cây nến rung rinh đến khi vụt tắt
"Chúc mừng sinh nhật Tsukishima"
"Hú hú, Tora, happy birthday"
Tora lặng im ngắm nhìn mọi người với một nụ cười trên môi. Khung cảnh này mới thân quen, ấm áp làm sao và...cô đang được nhìn thấy Bakugou cười, không phải chỉ là nghe tiếng mà là hình ảnh thực, không phải là tưởng tượng mà là sự thực. Bakugou đang cười, cười thật tươi và tim của Tora vô thức đập thật mạnh .
Sự bất ngờ này khiến lòng Tora quặn thắt, nếu sau này cô không thể kiểm soát được mãnh hổ thì sẽ ra sao đây, cô sẽ phải xa cậu và mọi người mãi mãi ư, chỉ nghĩ đến đó thôi nước mắt Tora đã muốn trào ra rồi.
Cô đã thật sự coi nơi này là nhà rồi
Bữa tiệc sinh nhật hôm ấy đã phá vỡ sự ủ rũ mấy ngày nay và là cũng nguồn năng lượng thúc đẩy Tora tiến lên phía trước. Mùa thu đến với Tokyo cũng là lúc học sinh của lớp 1-A bắt đầu lo lắng cho chuyến đi thực sắp tới
Sau lần đầu đầy bối rối, mọi người đều có vẻ thành thục cũng như có kinh nghiệm chọn chỗ thực tập hơn. Tora cũng đang phân vân không biết nên quay lại chỗ Elastigirl không vì dạo này cô ấy có vẻ bận thậm chí họ còn không có thời gian liên lạc với nhauNgay lúc Tora quay cuồng với mớ suy nghĩ lộn xộn thì Aizawa sensei đã đưa cho cô một bức thư trong đó có giấy mời đến thực tập của Elastigirl. Đáng ngạc nhiên là không chỉ có mình cô mà còn có giấy cho ba người nữa...
"Bakugou, Todoroki, Ida"
Tora đi xuống sảnh nơi mọi người đang tụ tập lại để chuẩn bị ăn cơm đồng thời gọi tên ba người có mặt trong bức thư của Elastigirl. Họ không hẹn mà tiến lại gần cô nàng, ngó vào tờ giấy cô đang dơ lên cao
Qủa thật Elastigirl không phải là anh hùng nổi tiếng, thậm chí xếp hạng của cô ấy cũng giảm sút trong năm nay dù vậy Elastigirl vẫn là nữ anh hùng khiến ai cũng phải ngưỡng mộ. Và điều ấy đã được chứng tỏ bằng cái gật đầu đồng ý của ba học sinh trường Yuuei
Sau khi ra ngoài bưu điện gửi lại thư cho Elastigirl, Tora nhận được tin nhắn của Deku và của những người khác. Cô nàng hơi bất ngờ nhưng cũng nhanh chóng bắt chuyến tàu điện ngầm đến nhà Todoroki
Ngồi trên tàu tầm nửa tiếng, Tora cũng trở về khu nhà quen thuộc, cô nhìn ngôi nhà mang biển Tsukishima vắng hoe vậy mà vẫn có gì đó phản chiếu sự đầm ấm kì lạ. Mashima đã đồng ý giữ lại ngôi nhà của cô, dù sao đó cũng là nơi chứa những kí ức nhỏ nhoi của mẹ
Đi qua nhà mình mấy bước chân, cổng nhà Todoroki hiện lên. Ngôi nhà là một khu phức hợp rộng lớn mà hồi bé Tora vẫn thường đi lạc. Từ ngoài sân, mùi bánh Takoyaki ngọt ngào đặc sệt hòa quyện vào bầu không khí vui tươi, tất cả bỗng dưng khoác lên mình một màu sắc ấm áp dưới góc nhìn của Tora. Ngôi nhà này thay đổi rồi, cái không khí lạnh lẽo mỗi khi cô bước qua ngưỡng cửa này không còn nữa rồi
Tora bước đi lên những bậc đá, hôm nay lớp 1-A không biết vì lý do gì mà được mời đến nhà Todoroki. Những cái va chạm, từng nụ cười hay là câu đùa giỡn, từng thứ đều đều khiến Tora trân trọng cuộc sống này hơn
Tora mở cánh cửa kiểu dáng truyền thống, đập vào mắt cô nàng là hình ảnh mọi người đang túm tụm vào xem mấy bức ảnh treo trên hành lang và Todoroki lại như một hướng dẫn viên. Cô vừa tháo giày vừa ngạc nhiên tiện miệng hỏi
"Các cậu đang làm gì thế?"
Cả lũ bỗng nhiên bụp miệng cười nham hiểu. Nhìn sang bên Bakugou, cậu có vẻ đang phụ bếp nhưng vì hóng gì đó mà cầm cả cái muỗng cán dài đứng cùng mọi người. Điều khiến Tora khó hiểu hơn cả là khuôn mặt cáu kỉnh phảng phất chút bất an hiếm có của cậu
Quay lại 5 phút trước, mọi người chợt phát hiện ra vài bức ảnh gia đình Todoroki khi đi qua hành lang, đặc biệt ảnh Tora chụp cùng ba anh em nhà họ lại được đặt ở trung tâm và còn được để trong cái khung đẹp nhất. Đó là một tấm ảnh u ám như bao bức khác nhưng điều khác biệt là cô gái đứng giữa với nở nụ cười thật tươi xua đi màu u tối
"Todoroki, đây là Tora phải không?"
"Tsukishima có vẻ rất quan trọng với gia đình cậu"
Todoroki gật đầu đồng ý. Cậu nhìn vào bức ảnh, mọi kí ức và cảm xúc như ùa về. Lần đầu Todoroki gặp Tora là khi cô nàng mới chuyển tới bên cạnh, thời điểm đó, cậu vừa trải qua cú sốc tâm lí với một vết bỏng bên trái khuôn mặt. Nhưng chính cô ấy cùng một cành hoa dại đã trở thành tia nắng ấm áp trong cuộc đời lạnh lẽo của cậu
Todoroki nhẹ nhàng kể tựa như một câu chuyện cổ tích thay đổi đời mình, cậu bỗng trở nên da diết
"Bông hoa ngày ấy quá đáng giá, tôi phải mua lại bằng cả chân tình"
Đôi mắt đỏ ngầu của Bakugou nheo lại. Tựa như màu máu và cũng thật tăm tối như khoảng lặng trong chính bản thân cậu. Trái tim như mang một vết sẹo chứa nỗi buồn da diết, âm vang và lạnh lẽo.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro