Tất cả đàn ông đều đểu (truyện ngắn của Arkadi Avertrenko)
Tr°ßng phòng iÁu vn §u máy xe lía, lão già Miskin, gÍi cô nhân viên ánh máy chï Nina Riadnova vào phòng làm viÇc cça mình và chìa ra hai tp tài liÇu, b£o cô ánh máy l¡i s¡ch s½.
Khi Miskin trao hai tp gi¥y cho Nina, ông ngó cô ch±m ch±m; nhÝ ánh d°¡ng quang, l§n §u tiên ông mÛi °ãc trông th¥y cô tht rõ ràng.
Tr°Ûc m·t ông là mÙt cô gái t§m th°Ûc, phÕng phao, ngñc cao vÕng. G°¡ng m·t xinh ¹p tr¯ng hÓng cça cô toát ra v» th£n nhiên, chÉ trong ôi m¯t mÛi thÉnh tho£ng ánh lên nhïng Ñm lía màu xanh s«m.
Miskin b°Ûc ¿n g§n sát bên cô và nói:
- Th¿ này, nhÝ cô... ánh máy m¥y tÝ gi¥y này. Tôi không làm phiÁn cô ché?
- T¡i sao ¡? - Nina h¡i ng¡c nhiên. - Cháu °ãc tr£ l°¡ng là Ã làm viÇc ¥y mà.
- Th¿, th¿... l°¡ng. úng vy, l°¡ng. Cô ánh máy có au ngñc không? Tht áng buÓn à bÙ ngñc ¹p nh° th¿ kia l¡i b×ng nhiên bË au.
- Ngñc cháu không bË au gì c£.
- Tôi r¥t mëng. Cô có l¡nh không?
- T¡i sao cháu l¡i có thà l¡nh °ãc ¡?
- Áo ngoài cça cô mÏng và trong suÑt th¿ này... Kìa, ¥y, nhìn rõ c£ cánh tay. ôi tay cô ¹p quá. C¡ trên tay cô có sn ch¯c không?
- Ã tay tôi °ãc yên!
- C°ng... mÙt phút nào... khoan... Sao l¡i gi±ng ra th¿? Ã anh xem, tay áo mÏng quá...
- Sao ông dám! BÏ tay ra... Tôi au... Ó Ãu!
Nina Riadnova vùng ra khÏi ôi tay gân guÑc cça lão già Miskin, ch¡y vào gian phòng lÛn, n¡i nhïng nhân viên khác cça phòng iÁu vn ang làm viÇc.
Tóc cô bË xô lÇch sang bên, tay trái cô, ch× phía trên khu÷u, au âm É, khó chËu.
- Ó m¥t d¡y, - Nina rça th§m. - Ta s½ không bÏ qua chuyÇn này âu!
Cô y vÏ lên chi¿c máy chï, m·c áo khoác ngoài, rÝi khÏi n¡i làm viÇc; khi ã ra ngoài phÑ, cô dëng l¡i trên vÉa hè, ng«m ngh): "Mình ph£i ¿n g·p ai nhÉ? ¿n lut s° vy".
2
Lut s° Iaz°trnicov ngay lp téc ti¿p Nina và nghe cô kà r¥t chm chú.
- Ãu ¿n th¿ là cùng! Mà l¡i già nïa kia ¥y! Bây giÝ cô muÑn gì? - lut s° Iaz°trnicov dËu dàng hÏi cô.
- Có thà tÑng lão i Xibiri °ãc không? - Nina hÏi.
- Xibiri thì không °ãc... Nh°ng khßi kiÇn b¯t h¯n ta ph£i chËu trách nhiÇm nói chung thì °ãc.
- Thì anh khßi kiÇn i.
- Cô có nhân chéng không?
- Tôi là nhân chéng ây! - Nina áp ngay.
- Không °ãc, cô là ng°Ýi bË h¡i. N¿u nh° không có nhân chéng thì cô có d¥u v¿t xâm h¡i nào không?
- T¥t nhiên là có. Lão ta xâm h¡i tôi r¥t thô bÉ. Bóp ch·t l¥y tay tôi. Có l½ bây giÝ v«n còn v¿t tím b§m.
Lut s° Iaz°trnicov tr§m ngâm, nhìn bÙ ngñc lÙng l«y cça Nina, nhìn c·p môi ¹p và ôi má íng hÓng - mÙt giÍt n°Ûc m¯t nhÏ trào ra và ch£y dài bên má cça cô gái.
- Cho tôi xem tay nào, - lut s° nói.
- Þ ch× này, trong áo ¥y.
- Nh°ng ph£i cßi áo ra.
- Nh°ng anh không ph£i bác s), mà là lut s°, - Nina ng¡c nhiên.
- iÁu ó không có ý ngh)a gì h¿t. Chéc nng bác s) và chéc nng lut s° g§n nhau ¿n méc nhiÁu khi chúng hòa l«n vào vÛi nhau. Cô có bi¿t b±ng chéng ngo¡i ph¡m là gì không?
- Không, tôi không bi¿t.
- ¤y th¿ ¥y. Ã xác Ënh tÙi ph¡m, tôi tr°Ûc h¿t c§n ph£i xác Ënh b±ng chéng ngo¡i ph¡m cça cô. Cßi áo ra.
Nina Ï m·t, thß dài, vång vÁ tháo m¥y cái móc khuy áo và kéo mÙt bên vai áo xuÑng.
Lut s° giúp cô cßi áo. Khi cánh tay mÁm m¡i tr¯ng hÓng cça Nina lÙ ra vÛi mÙt ch× lõm nhÏ n¡i khu÷u, lut s° °a m¥y ngón tay sÝ lên ch× có v¿t Ï g§n bÝ vai tr¯ng hÓng và lËch thiÇp nói:
- Xin l×i, tôi c§n ph£i xác nhn b±ng chéng. Gi¡ tay lên. Th¿, cái gì ây? Ngñc à?
- ëng Ùng vào tôi! - Nina hét lên. - Làm sao anh dám?!
Run r©y toàn thân, cô chåp vÙi l¥y tay áo khoác và vÙi vã m·c vào.
- Gì mà cô gin dï th¿? Tôi còn c§n ph£i xác Ënh à lo¡i bÏ kh£ nng kháng kiÇn...
- Anh là Ó m¥t d¡y! - Nina c¯t ngang, dp m¡nh cía, b°Ûc ra khÏi phòng.
B°Ûc i ngoài phÑ, cô th§m nhç:
- Mình ¿n g·p lut s° Ã làm gì nhÉ? áng ra mình c§n ¿n g·p bác s) xin gi¥y chéng nhn vÁ viÇc xâm h¡i thô bÉ này mÛi ph£i.
3
Bác s) Dubiago là mÙt ng°Ýi àn ông éng tuÕi ¡o m¡o.
Ông tÏ v» h¿t séc thông c£m vÛi Nina, l¯ng nghe cô kÃ, chíi rça lão tr°ßng phòng iÁu vn và gã lut s°, rÓi nói:
- Cßi Ó ra.
Nina cßi áo ngoài, nh°ng bác s) Dubiago xoa tay b±ng mÙt Ùng tác r¥t chuyên nghiÇp và nói:
- Cô, th¿ này, cßi h¿t ra...
- H¿t là th¿ nào? - Nina bùng lên. - Lão ta túm l¥y tay tôi. Tôi chÉ cho ông xem tay thôi.
Bác s) ng¯m nghía thân hình Nina, bÝ vai tr¯ng nh° sïa cça cô, và dang hai tay ra.
- Dù sao thì cô cing ph£i cßi h¿t... Tôi c§n ph£i có mÙt cái nhìn tÕng thà vÁ cô. Xin l×i, à tôi giúp cô.
Ông cúi xuÑng bên Nina, khám phá cô b±ng ôi m¯t cn thË, nh°ng chÉ mÙt phút sau cái vung tay cça Nina ã ánh vng khÏi mii ông c·p kính cn, khi¿n bác s) Dubiago nh¥t thÝi m¥t i không chÉ kh£ nng có mÙt cái nhìn tÕng thÃ, mà c£ cái nhìn bình th°Ýng cing không thà có.
- Ã tôi yên.. L¡y Chúa! T¥t c£ àn ông Áu Ãu.
4
RÝi khÏi nhà bác s) Dubiago, Nina toàn thân run r©y vì gin dï và ph«n nÙ.
"¥y - nhïng ng°Ýi b¡n cça loài ng°Ð-4bWdWïíïéhÑOwU-hÑOwB*CJOJQJaJphdWýdWýÝi ¥y! Nhïng con ng°Ýi trí théc ¥y!... Không, c§n ph£i v¡ch m·t, phanh phui, tÑ giác t¥t c£ cái li Ãu gi£ mang m·t n¡ ¡o éc này".
Nina i loanh quanh trên các hè phÑ mÙt hÓi, bình t)nh l¡i ít nhiÁu, rÓi quy¿t Ënh ¿n g·p nhà báo Gromov, - mÙt nhân vt tên tuÕi, có ti¿ng là àng hoàng, trung thñc, không thà mua chuÙc °ãc, mÙt tu§n të hai ¿n ba l§n th³ng tay v¡ch m·t sñ dÑi trá.
Nhà báo Gromov tho¡t §u ti¿p Nina không °ãc niÁm nß cho l¯m; nh°ng sau khi nghe xong câu chuyÇn cça cô, anh ã tÏ v» c£m thông vÛi nhïng phiêu l°u b¥t h¡nh cça cô.
- Cha cha! - anh c°Ýi cay ¯ng. - Th¥y ch°a, nhïng con ng°Ýi tÑt ¹p có trách nhiÇm chïa trË v¿t th°¡ng và gi£m nh¹ au Ûn cho loài ng°Ýi au khÕ! Th¥y ch°a nhïng k» b£o vÇ nhân dân bË áp béc và lng nhåc, nhïng ¡i diÇn cho chân lý công b±ng! HÍ ã bË r¡i m·t n¡ vn hóa ngay trong l§n ång ch¡m vÛ v©n nh¥t vÛi cuÙc sÑng. MÙt li man rã, ¿n tn giÝ v«n sÑng b±ng xác thËt... Cha - cha! Ta bi¿t hÍ mà.
- Có ph£i cßi áo ra không ¡? - Nina råt rè hÏi.
- Cßi áo? Cßi à làm gì? Mà... cing có thà cßi ra. Thí xem nhïng cái d¥u v¿t... hëm... cça vn hóa.
Nhìn th¥y cánh tay tr§n và kho£ng vai cça Nina, Gromov nheo m¯t l¯c §u:
- Nh°ng mà... tay cça cô em... ch³ng l½ có thà em tr°ng nhïng hiÇn vt nh° th¿ này ra à quy¿n ri nhân lo¡i °? M·c vào i. Hay là... không... g°ãm ã... Có mùi th¡m gì th¿ này? Th¿ nào, n¿u nh° tôi hôn vào cánh tay này, vào ây, ß khu÷u... Chà, hëm... ch¯c cô em cing Óng ý r±ng cô em ch³ng thiÇt h¡i gì, mà tôi l¡i có °ãc mÙt c£m giác thú vË mÛi m» Ã...
Gromov không có dËp °ãc h°ßng cái c£m giác thú vË ó. Nina kiên quy¿t të chÑi nå hôn; cô khoác l¡i áo vào và bÏ i.
VÁ ¿n nhà, cô c°Ýi trong n°Ûc m¯t.
"L¡y Chúa tôi, àn ông r·t mÙt li Ãu cáng và ngu ngÑc!".
5
BuÕi tÑi, Nina ngÓi khóc trong phòng.
RÓi bßi vì r¥t muÑn chia s» n×i au khÕ cça mình vÛi mÙt ai ó, cô thay áo và i sang phòng chàng sinh viên tñ nhiên hÍc Ikhnevmonov sÑng bên c¡nh trong cùng khu chung c°.
Ikhnevmonov suÑt ngày êm chÉ ôm l¥y Ñng sách, bao giÝ ng°Ýi ta cing trông th¥y anh cúi sát khuôn m·t ¹p, xanh xao trên nhïng trang sách in, vì vy Nina gÍi ùa anh là ngài giáo s°.
Khi Nina b°Ûc vào, Ikhnevmonov ng°Ûc §u lên khÏi trang sách, h¥t tóc ra sau và nói:
- Chào cô Nina! N¿u cô nàng muÑn uÑng chè, thì chè và gim bông ß kia. Còn Ikhnevmonov ph£i Íc nÑt ch°¡ng này ã.
- Hôm nay em bË làm nhåc, anh Ikhnevmonov ¡, - vëa ngÓi xuÑng Nina vëa nói.
- Sao?.. Ai?
- MÙt lut s°, mÙt bác s), mÙt lão già. Toàn bÍn Ãu!
- Ng°Ýi ta làm nhåc b¡n nh° th¿ nào?
- MÙt ng°Ýi bóp tay ¿n b§m tím, còn bÍn khác thì dòm ngó và cé bám ri¿t l¥y...
- Th¿... - Ikhnemonov lt trang sách, nói. - ThiÇt quá áng.
- Tay v«n au, khó chËu, - Nina than vãn.
- MÙt li ê tiÇn! B¡n uÑng trà i!
- Có l½, - Nina buÓn r§u mÉm c°Ýi, - c£ anh cing muÑn xem tay em nh° m¥y ng°Ýi kia?
- Xem à làm gì? - chàng sinh viên mÉm c°Ýi. - Có v¿t b§m - b¡n nói tôi tin rÓi mà.
Nina uÑng trà. Ikhnemonov giß tëng trang sách.
- ¿n tn giÝ cánh tay v«n rát, - Nina l¡i than thß. - Có ph£i ¯p thuÑc không anh nhÉ?
- Tôi không bi¿t.
- Hay là Ã anh xem tay? Em bi¿t anh không nh° nhïng ng°Ýi khác, em tin anh.
Ikhnevmonov nhún vai.
- Làm phiÁn b¡n làm gì?... N¿u tôi là th§y thuÑc thì tôi ã giúp b¡n rÓi. Nh°ng tôi hÍc tñ nhiên...
Nina c¯n môi, éng dy và kh©n kho£n:
- Nh°ng dù sao anh cing nhìn qua mÙt tí.
- Thì nào, °a tay b¡n ây... ëng lo... b¡n chÉ tuÙt áo khÏi vai... th¿... ây à?.. Hëm. úng là v¿t b§m. Cái li àn ông này. Nh°ng nó s½ chóng khÏi thôi.
Ikhnemonov l¯c §u §y thông c£m và l¡i ngÓi xuÑng chúi §u vào quyÃn sách.
Nina ngÓi im l·ng, làn da trên vai màu sïa sáng åc lên d°Ûi ánh èn vàng vÍt.
- B¡n khoác áo vào i, - Ikhnemonov nói. - ß ây l¡nh l¯m.
Tim Nina th¯t l¡i.
- Lão l¡i còn véo chân em nïa, - Nina b¥t ngÝ nói sau mÙt hÓi im l·ng.
- Cái Ó Ñn m¡t! - Chàng sinh viên l¯c §u.
- ChÉ anh xem nhé?
Nina c¯n môi và muÑn kéo váy lên, nh°ng chàng sinh viên éng dy nói:
- Ã làm gì? B¡n l¡i ph£i cßi c£ t¥t, mà ß ây gió lùa l¡nh l¯m. B¡n s½ c£m m¥t thôi, ch³ng hay ho gì. Tôi có bi¿t mô tê gì vÁ y hÍc c£ âu, nh° trong dân gian ng°Ýi ta v«n nói ¥y. B¡n uÑng trà i.
Chàng l¡i vùi §u vào sách. Nina ngÓi thêm mÙt lúc, thß dài và l¯c §u:
- Thôi em vÁ ây. Không thì nói chuyÇn làm anh m¥t tp trung công viÇc.
- Không sao âu, - Ikhnevmonov nói, b¯t tay Nina tht ch·t khi tiÅn cô ra cía.
B°Ûc vào phòng mình, Nina th£ ng°Ýi xuÑng gi°Ýng. Và, khép mi m¯t l¡i, mÙt l§n nïa cô thì th§m:
- T¥t c£ àn ông Áu Ãu!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro