Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

9. NHỮNG CON NGƯỜI CÔ ĐƠN

Trời u u lạnh làm cho lớp học thêm phần căng thẳng . Lần đầu y phải đối mặt với trường hợp này , có người quát em , em sợ .
Tae cũng vậy ... có nhiều điều mà y và cả cô chủ nhiệm vẫn chưa biết về sự xuất hiện của một cậu ấm ở thị trấn yên bình này .

 " Tôi ... xin lỗi ..." Tae ấp úng .

 " Tôi họ Kotoha ... " y vẫn nhìn xuống chiếc giày mà không dám ngước lên nhìn Tae .

" Cậu cũng từ thành thị về ? " Tae hỏi , cậu đang chuẩn đoán gì đó về lý do hai họ của Hoseok .

" Thành thị ... ? Không . " Y nói giợng nhỏ nhẹ , nhưng đã từ từ ngước mặt lên nhìn Tae , hai tay không ngừng ngọ ngậy chiếc cặp vì hơi run .

" Vậy sao ...? " Tae thật vọng ra mặt vì phần chuẩn đoán cậu có chút sai .

" Ưm cũng phải cậu không như mấy đứa bạn ' thành thị ' của tôi thật . " Tae nói tiếp .

  Y có cảm giác như hơi bị khiêu khích , nhưng phần tò mò y chưa được giải đáp rõ . Y bắt đầu tiến vào chỗ bàn gần nhất mà ngồi xuống nhẹ đặc cặp sách nhìn cậu .
  Có gì đó làm cho y thoải mái hơn , làm cậu chủ động ngồi xuống bàn và nghe Tae bình luận về mình .
  Dù sao hai đứa chỉ là hai đứa trẻ , nên căng thẳng chỉ mấy giây mà thôi .

Đang có chút không để ý thì Tae đã lấy tập sách lại ngồi bàn kế bên y . Có chút giật mình khi qua nhìn y đã thấy , Tae bàn kế bên .

" Cậu có sợ tôi không ? " Tae nhìn và hỏi .

"... " y im lặng , cũng muốn trả lời có , nhưng sẽ làm đối phương bùn ? Cũng không thì không chắc ý của em .

" Tôi không phải dạng đầu gấu đâu , quản gia dạy tôi như vậy đấy ! Đừng lo . Tuy cậu chán òm nhưng cậu là người duy nhất ở lớp này thôi ." Tae nói rất tự nhiên , thong thả dường như cậu không để ý nhiều vào cảm xúc người nghe .

" Vậy sao cậu lại thấy khác biệt ? " y hỏi .

" Cậu ít nói , nói nhỏ , có làm tôi giận dữ . Mà sao tôi lại thấy cậu giống ... quản gia của tôi . " Tae trả lời rành mạch lại khựng lại khi so sánh y với " quản gia " của cậu .

" Thành thị , quản gia , đầu gấu , ...? Tôi chưa nghe mẹ kể qua những thứ đó ..."
Y tỏ vẻ khó hiểu .

.
.
   Hai đứa trẻ cũng chỉ là hai đứa trẻ mà thôi . Căng thẳng chỉ vài phút đầu , như sự hòa hợp của nước lạnh và nóng tạo ra khói bay nhẹ cũng hòa thành nước âm ấm .
   Cuối cùng thì Tae không để ý về họ của y nữa mà đơn giản gọi là :
  " Hoseok "

Nói chuyện qua lại được chút thì cô vào , cũng bắt đầu học rồi ra chơi , rồi lại ra về .

.
.
.

  Nhưng hôm nay trên đường ra khỏi lớp , ra khỏi khu viên các lớp học và tới chỗ gửi xe , y có người đi chung và nghe một đứa trẻ khác luyên thuyên nói chuyện .

" Quao xe đạp cậu cao vậy ! " Tae ngỡ ngàng .

" Của mẹ tôi cho đấy .. " y có phần ngượng .

" Tôi cũng biết chạy xe nhưng không cao vậy , tôi có thể chạy thử không ? " Tae tò mò có chút hứng khỏi cậu mở lời mượn xe .

" Ưm cậu chắc chứ .. ? " Y có phần lo vì sợ sẽ hư xe mẹ , chưa bao giờ có ai mượn xe cậu chạy cả .

" Sao cậu lên được vậy ? Cao thật ! " Tae cầm tay lái xe , nhìn ngó mọi chỗ của chiếc xe .

" Ưm , đạp lên chân đạp ... ưm và nhích chân lên , nhón một xíu và rồi ... ngồi xuống và đạp đi ... " y vừa nói vừa làm . Vừa dứt câu y leo xuống nhanh và giữ thân bằng chiếc xe trở lại .

" Quaooo , hay vậy tôi chưa thấy đứa bạn nào của tôi làm được như cậu cả đấy ! " Tae cười tiết mắt nhìn y .

Y có hơi đỏ mặt khi được khen , và phản ứng hứng khỏi của đối phương .

" Nhưng mà lần đầu cẩn thận sẽ té đấy ... " y lại giữ chắc yên xe sau , và nhắc Tae .

  " Qua ! Lên được rồi ! " Tae háo hức mà hét lên lớn , quay lại nhìn y phía sau cười .

" Ahh ! Cậu phải đạp xe liền , hay leo xuống xe mất thăng bằng sẽ té- " y lo lắng nói hơi lớn giọng hoảng .

  Chưa kịp nói hết thì chiếc xe lung lây , y không kiềm được .

  Tae , quay đầu nhìn lại đằng trước . Hoảng , nhạy xuống phía trước và tay vẩn nắm tay xe đạp .

  Hai đứa mở to mắt nhìn nhau , Tae quay đầu nhìn Hoseok . Cả hai được một trận sợ hãi , mặt nhìn nhau .

" Cậu có đau ở đâu chứ ?!? " Y buông tay khỏi yên xe , bước nhanh lại phía Tae .

" Cũng ... hơi đau . Ah cậu chabgwr giữ chắc gì cả ! " Tae nhắn mặt , dang chân bước ra .

" Tôi có nhắc cậu trước mà ,... " câu nói của Tae làm y cảm thấy như mình có chút có lỗi .

     " RẦM " 
  Hai đứa giật mình . Tiếng sấm lớn , báo hiệu mưa sắp rơi hạt rồi . Mây đen đầy kín trời từ lúc nào không hay .
  Y có vẻ lo , vì em chưa dầm mưa về nhà bao giờ cả , và đầy là mưa có giong lớn .
  Tae bị giậc mìn với tiếng sấm lớn đó , bịt tai kín nhắm cả mắt lại . Cậu nhìn y , y lại nhìn trời lo lắng .

" Cậu ở lại với tôi nhé ... Chưa ai đến đón tôi cả ." Tae giọng nhỏ nói .

" Nhưng trời mưa mất ... " y nhìn Tae hơi băng khoăng đáp ấp úng .

" Thì tôi đưa cậu về cùng . Được không ? "

Tae sợ sấm và muốn y ở lại . Y khó xử , em sợ về trễ mẹ sẽ lo , và trời đang chín mùi để mưa giong lớn .
Tae để tay lên vai y , ánh mắt và lông mày hơi châu lại cầu xin .

" Cậu không sợ sấm với gió lớn à ?" Tae hỏi , vì so với những phản ứng nãy giờ cậu như lép vế hẳn với Hoseok .

.
.
.
.
  Cậu ấy như một người khác một lần nữa , hôm qua , hôm nay , lúc vào lớp , và hiện tại . Như được dạy dỗ lại vậy ...

Tôi không biết mình nên ở lại hay về , cậu ấy trong sợ lắm . Tôi mang tiếng thích mưa nhưng không phải những cơn mưa giận dữ và gióng như thế này .
  Tôi cũng hơi sợ , bởi vậy tôi muốn về nhà thật nhanh .
  Nhưng thật tội cậu ấy khí cậu sợ hãi một mình .
.
        Tôi sẽ ở lại với cậu thôi nhỉ ? ...
.
.
.
" Khi nào có người đến rước cậu ? " y chống tó xe hỏi .

" Tôi cũng không biết , chắc hôm nay quản gia bận nên hơi trễ . Thường ông ấy đúng giờ lắm !" Tae đáp .

....
  Trời bắt đầu mưa . Hai đứa trẻ 11 tuổi đứng nép vào máy nhà bãi giữ xe cùng một chiếc xe đạp được dựng đó .
  Nói chuyện linh tinh để sợ , không biết có vui lắm không nhỉ ? Kể với nhau về sở thích .
   Y thích đọc sách và viết , ngắm mưa nhẹ , xem cảnh xung quanh .
   Còn Tae thì lại thích chocolate , xem tivi , thích được chơi cùng nhiều người .

Trong lúc mưa làm mái nhà tạo nhiều tiếng động thì hai đứa trẻ cứ lời qua lại , cười khúc khích . Tae cũng kể cho Hoseok nghe về nhiều điều cậu không biết .

Được một lúc thì mưa tạnh bất ngờ , thì ra chỉ là " bom xịt " của trời chiều mà thôi .

" Hay cậu chở tôi về nhé , tôi sẽ cho cậu thử chocolate và gặp quản gia của tôi ? " Tae vui vẻ nhìn y nói .

  Lúc ấy thì chiếc xe ô tô kiểu cũ đã ở ngoài cổng trường .
  " Cậu Min !!! "
Là giọng của một người ông lớn tuổi gọi tên Tae từ xa , Tae hơi tiếc nhìn y .
 
" Ngày mai tôi đem cho cậu nhé ! Tôi về đây ! " nói rồi chạy đi mất .

  Để lại y một mình em hơi hoang mang vì chỉ còn mình em nhìn cậu chạy lại phía chiếc xe ô tô kia .

Y lên xe đạp và về nhà .
.
.
.
.







_____
  Hellu là wooly ây .
Chap sao sẽ đào bới về quá khứ của Taehyung bản truyện một chút nhé hehe .
   Để dễ mường tượng hơn thì tui nghĩ Hoseok hay Y trong truyện mang nhóm tính cách ISFJ nhé .


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro