Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Kiss You Once Cause I Know You Had A Long Night (4)

[Jake]
Jake dõi theo cho đến khi cánh cửa đóng sầm lại, sự im lặng kéo theo sự bừng tỉnh. Cậu chớp mắt.

Và chớp mắt lần nữa.

Có phải cậu vừa... hôn Jay?

Khoan, không, không. Cậu lắc đầu. Đó không thể nào là sự thật được.

Cậu dùng tay chạm vào môi mình, có vẻ sững sờ, rồi nhanh chóng bỏ tay ra khi nhận ra hành động đó kỳ cục đến mức nào.

Đợi đã. Cậu thực sự đã hôn Jay sao? Một trong những người bạn thân nhất của cậu, Jay? Thành viên trong nhóm cậu, Jay? Jay chết tiệt Park??

"Ôi mẹ ơi" Jake lầm bầm trong sự bất lực, một cơn đau đầu chợt ùa đến. Cậu ôm đầu và ngồi trên giường của cả hai, mắt mở to dường như không muốn tin.

Jake cố gắng nhớ lại những gì đã xảy ra. Họ chỉ đang đứng ở đó. Jake đang cố xin lỗi. Và Jay rõ ràng rất khó chịu. Và sau đó khuôn mặt của Jay... ngay trước mặt cậu. Cho nên Jake chỉ tiến tới và—

Cậu đột ngột đứng phắt dậy để cắt đứt suy nghĩ đó, lắc đầu như thể muốn tống khứ ý nghĩ đó ra khỏi đầu. Nó là một tai nạn. Phải rồi.

Nó. Là. Một. Tai. Nạn.

Đúng vậy. Chính xác. Cậu chỉ cần xin lỗi thôi.

"Đúng rồi, Jake. Mày chỉ cần xin lỗi thôi" cậu nói to, cổ vũ bản thân. Cậu lắc lắc cánh tay và bật nhảy nhè nhẹ, cảm giác như cậu vừa mới khởi động xong.

Cậu hít một hơi thật sâu và nín thở trong giây lát, đủ lâu để cậu cảm thấy phổi mình đang bốc cháy nhưng cậu không dừng lại. Cậu cảm thấy nhịp tim của mình đang chậm lại. Ban nãy nó còn đang đập nhanh. Đã đập nhanh kể từ khi cậu ngồi trên giường và nhận ra bản thân vừa làm gì—

Jake lắc đầu, nhắm nghiền mắt. Cuối cùng cậu cũng thở ra một hơi, tận hưởng cảm giác dồn dập khiến cậu phân tâm trong chốc lát. Khi cậu mở mắt ra, cậu cảm thấy như mình đã có thể suy nghĩ rành mạch hơn.

Được rồi. Cậu sẽ chỉ xin lỗi và cả hai sẽ quên đi chuyện này. Chuẩn rồi. Họ không cần phải phân tích những gì đã xảy ra. Đó chỉ là một tai nạn.

Chuẩn. Được rồi.

Jake bẻ khớp ngón tay rồi duỗi thẳng cẳng tay, và ngay lập tức cảm thấy nực cười. Cậu sẽ không cãi nhau với Jay. Cậu sẽ chỉ... xin lỗi thôi.

Cậu nhăn mặt trước ý nghĩ đó. Làm thế nào mà họ lại đi đến bước đường này?

"Bình tĩnh lại nào Jaeyun. Đi thôi. Không có thời điểm nào thích hợp hơn bây giờ đâu. Húuu!"

Cửa phòng được đẩy ra khiến Jake hét lên (không mấy manly), ngã xuống giường trong khi ôm lấy ngực vì ngạc nhiên. Ni-ki nhướng mày nhìn cậu từ phía cửa.

"Yah, Ni-ki! Đừng có dọa anh mày nữa coi!" Cậu la lên, tim vẫn đang đập quá nhanh so với sở thích của cậu.

"Em có gõ rồi chứ bộ—" maknae của họ bắt đầu nói dối (vẻ mặt nghiêm túc) nhưng câu nói của thằng bé kết thúc bằng một tiếng la khi có một bàn tay gõ vào đầu em ấy như một cách để trừng phạt.

Ni-ki càu nhàu hờn dỗi trong khi xoa đầu và cánh cửa được mở rộng ra. Heeseung lén nhìn vào ngay phía sau maknae, một tay giữ cạnh cửa phía trên đầu Ni-ki và Sunoo nhón chân, nhìn qua vai họ.

"Ôi mẹ ơi, mấy người này" Jake thở hắt ra, sự hoảng loạn ban đầu của cậu liền quay trở lại và tô điểm thêm cho giọng nói của cậu. Những người khác ngay lập tức nhận ra tình trạng của Jake và tất cả xông vào phòng, để cửa mở và đặt ra những câu hỏi mà não bộ của Jake từ chối xử lý.

Heeseung đến chỗ cậu trước và cậu ngay lập tức nắm lấy cánh tay của người anh cả bằng cả hai tay và vùi mặt vào đó. Cậu nhắm chặt mắt và tận hưởng tất cả sự an ủi mà cậu có thể có được, cứ như là cậu có thể hấp thụ chúng qua bề mặt vải vậy.

"Anh ơi? Có chuyện gì vậy? Chuyện gì đã xảy ra?" Sunoo cuống cuồng hỏi, hai tay rà quanh lưng, cánh tay và vai Jake như thể em ấy đang kiểm tra xem có vết thương nào hay không.

"Jake này, em có ổn không? Chúng ta có nên gọi cho anh quản lý không?" Heeseung hỏi trong khi dùng bàn tay còn lại xoa gáy Jake. Jake lắc đầu trước câu hỏi của anh.

"Jake hyung?" Ni-ki quỳ xuống gần cậu và gọi nhỏ, lộ rõ ​​vẻ lo lắng.

"Em không sao, em không sao hết" cuối cùng cậu cũng thở ra, hơi run và ngẩng đầu lên nhìn cả ba người họ. "Em xin lỗi vì đã làm mọi người lo lắng, nhưng mà em không sao đâu."

"Anh, trông anh chẳng ổn xíu nào hết" Sunoo phản bác.

"Ừ, trông em có vẻ rất hoảng loạn."

Jake hít một hơi thật sâu và buông tay Heeseung ra, nghiêng người ra xa khỏi anh ấy. Người anh cả buông cậu ra mặc dù vẫn có phần hơi dè dặt.

"Em chỉ..." cậu ngập ngừng, tự hỏi liệu cậu có nên nói với bọn họ hay không.

"Chỉ..?" Ni-ki tò mò thúc giục.

Jake luồn tay vào tóc, bồn chồn và xấu hổ. Cậu có thể cảm nhận được hơi ấm ngay trên má mình và quyết định kệ mẹ nó.

"Em đã hôn Jay!" Cuối cùng, cậu hét lớn và ngay lập tức lấy tay bịt miệng.

"Cái..." Heeseung.

".... EM XIN LỖI, NHƯNG MÀ GÌ CƠ?!" Sunoo.

"HỞ—AHAHAHAHAHAHAHAHA!!" Ni-ki.

"Ý em là, chỉ là vô tình thôi!" Jake ngay lập tức nói đỡ sau khi nhìn thấy phản ứng của mọi người. "Ừ thì, không hẳn là vô tình nhưng cũng không phải là cố ý đâu!"

Ni-ki cười to hơn và ngã lăn xuống sàn trong khi Sunoo và Heeseung há hốc mồm nhìn Jake trong sự ngỡ ngàng.

———

"Vậy, ý anh là, anh đã hôn anh ấy trong một phút bốc đồng thôi hả?"

Jake trịnh trọng gật đầu. Tất cả bọn họ đã bình tĩnh lại sau cú sốc ban đầu (ngoại trừ Ni-ki hiện đang nằm dài trên giường, vai run lên vì cười thầm) và Jake cuối cùng cũng đã giải thích được chuyện gì đã thực sự diễn ra.

"Nhưng tại sao anh lại hôn Jay hyung?" Sunoo hỏi, vẫn còn ngỡ ngàng. "Ý em là, em hiểu là hai người đang nói về một số chuyện gì đó nhưng tại sao lại phải hôn anh ấy chứ?"

"Ảnh khoái Jay hyung chứ gì nữa" maknae của họ cười khúc khích và Jake đánh cái 'bốp' vào đùi thằng bé, đủ mạnh để em ấy rên rỉ vì đau.

"Anh đây không có hứng thú với cái thằng đó nhé! Như anh đã nói, nó chỉ... ở đó. Và rồi việc đó cứ thế xảy ra. Bây giờ chắc nó đang hoảng lắm và anh thì không thực sự muốn làm to chuyện này lên—"

"Em mới là người đang hoảng đấy" Heeseung sửa lại.

Jake ngừng nói và thở dài nặng nề vì ừ, cậu đang hoảng sợ.

"Nhưng... anh không thực sự muốn hôn ảnh, phải không? Giống như anh đã nói, nó chỉ xảy ra vậy thôi. Vậy... nếu đó là anh cùng với người khác, anh vẫn sẽ hôn họ chứ?" Ngay cả Sunoo cũng có vẻ không chắc chắn với câu hỏi của chính mình.

Ni-ki ọe vài tiếng, chắc đang tưởng tượng cảnh mình thay thế Jay.

"Chà" Jake thử tưởng tượng đến người khác. Đầu tiên, cậu nghĩ đến Sunghoon chỉ vì, và ngay lập tức nhớ đến khuôn mặt đáng sợ, không cảm xúc của Jungwon khi em ấy nổi giận với cả đám bọn họ. Cậu lắc đầu. "Có lẽ không phải Sunghoon hay Jungwon..." giọng cậu nhỏ dần khi nhìn thấy mấy người kia và nhận ra rằng tất cả họ đều trông kinh hãi trước viễn cảnh Jake sẽ hôn một người trong số họ.

"Thôi, thôi, đừng làm thế. Sự thật thì đóJay" Heeseung nói và cả đám đều gật đầu đồng tình. "Và em thực sự không có ý định hôn em ấy? Vậy là em không nuôi dưỡng hay phát triển bất kỳ thứ tình cảm theo chiều hướng lãng mạn nào với em ấy như—"

"Kìa anh!" Jake rên rỉ.

"Vậy là chuyện này không giống như Sunghoon hyung và Jungwon hyung hả anh?" Ni-ki ngắt lời và Jake nhìn cậu, chớp mắt. "Vậy thì chỉ cần xin lỗi thôi mà."

"Anh đang nói vậy còn gì" anh cả của họ bực dọc nhìn cậu em. Sunoo khẽ cười khúc khích.

Jake gật đầu, đã hạ quyết tâm. Cậu đã định xin lỗi trước khi mọi người đến nhưng lúc đó cậu lại quá hoảng sợ. Bây giờ khi Jake đã nói về chuyện này, cậu nhận ra đây không thực sự là một vấn đề quá lớn và điều đó làm cho cậu bình tĩnh hơn.

"Mọi người nói đúng. Em sẽ đi xin lỗi."

Sunoo gật đầu tán thành. "Jay hyung có lẽ chỉ muốn một lời giải thích và nếu anh nói rằng đó chỉ là một hành động nhất thời, ảnh sẽ hiểu và hai anh sẽ trở lại bình thường thôi."

Phải. Sunoo nói đúng. Nó chỉ đơn giản vậy thôi.

"Ít nhất thì anh cũng thấy thích chứ hả?"

Tất cả mọi người đều đồng thanh rên rỉ, ngoại trừ Ni-ki, người vừa đặt câu hỏi, quá hiển nhiên rồi.

"Yah, em hỏi cái kiểu gì vậy hả?" Sunoo phàn nàn, mặt mày nhăn nhó khó chịu và thấy ớn lạnh hết cả người.

"Em tò mò thôi mà" Ni-ki trả lời, nhún vai.

"Em lúc nào cũng hỏi những câu kỳ quặc nhất ấy" Heeseung nói, trông có vẻ bất lực.

"Ý anh là những câu hỏi quan trọng nhất chứ gì" maknae của họ sửa lại, nhướng mày. Nếu không phải giờ đây cậu đang cảm thấy khổ sở và xấu hổ thì cậu đã cười phá lên rồi. "Thôi nào, Jake hyung, ít nhất thì anh có thấy thích việc đó không?"

Jake rên rỉ, "Không đâu, Ni-ki. Tụi anh thậm chí còn chưa chạm—"

"Chậc. Vậy là không dùng lưỡi rồi. Đó thậm chí còn chẳng phải là một nụ hôn."

Sunoo quay khuôn mặt đang thể hiện sự khinh bỉ của mình sang Ni-ki và sau đó thằng bé ấy lại nháy mắt với cậu. Sunoo nôn khan vài tiếng trước khi nói, "Ừm thì em không biết Jay hyung có để tâm đến mấy việc như này không nhưng đó có lẽ là nụ hôn đầu của ảnh đấy."

Jake cảm thấy suy nghĩ của mình đang dần ngừng lại.

Oh, shit.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro