Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

H2CO3

Phụt ——

Chai nước có ga được vặn mở, bọt biển trào lên tận miệng bình, tí tách lăn xuống bàn tay thon dài rắn chắc. Chậc lưỡi một tiếng vô cùng khó chịu, cậu đưa bàn tay đầy ngọt ngào lên môi, thờ ơ mà liếm vài lần.

Chỉ trong một thoáng, hương thơm đầy nhẹ nhàng và khoan khoái của chai soda vị quýt kết hợp với muối biển tràn ngập khắp phòng nghỉ. Vị trung sĩ Li Nguyệt ngồi kế - người phụ trách tiếp vị khách không mời mà tới này - mí mắt liên tục giật giật. Anh tỏ ý cự tuyệt lời lân la mời chào "Muốn uống một chai không?" của hạ sĩ quan Snezhnaya nọ bằng cách tránh sang một bên hai bước.

Cậu trai trẻ với biệt danh【 Công Tử 】vì thế tiếc nuối nhún vai. Khuôn mặt cậu đúng thật trông rất mê hoặc, song phàm là người đã thấy qua cậu trên chiến trường liền biết người nọ không phải một nhân vật đơn giản.

Phải biết rằng, mấy tháng trước khi Snezhnaya và Li Nguyệt liên thủ chống lại kẻ địch bên ngoài, cậu thậm chí còn chưa tới thời kì phân hoá ——

Hiện tại, dù người nọ trông vẫn còn mang vẻ ngây ngô, nhưng tên Alpha hàng thật giá thật này uống hết non nửa chai soda rồi vặn nắp, làm như không thấy sự phản cảm của người bên cạnh dành cho mình.

"Khi nào thì cuộc họp của Chung Ly mới kết thúc?"

Thật ra, cậu trai này ngày nào cũng cắm cọc ở đây, yêu cầu được gặp mặt vị Thống soái tối cao của Li Nguyệt. . . Ai sáng suốt đều có thể nhìn ra cậu chàng chẳng tới đây để thương thảo bí mật quân sự gì cho cam —— giai đoạn chiến sự đã kết thúc, giờ cũng chẳng ai quan tâm gì đến phương châm sách lược, hơn nữa mảng mà Đạt Đạt Lợi Á phụ trách càng không liên quan gì tới mấy thứ trên.

Nếu Chung Ly đại nhân là Omega thì chuyện này còn có thể hiểu được, đại khái cũng giống với câu chuyện cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga kinh điển. Nhưng tiếc thay, vị Thống soái tối cao của Li Nguyệt lại là Alpha 100%.

Hiện tại, nếu mở ra thiết bị đầu cuối* của máy tính vẫn có thể tìm thấy trong đó mấy cái tin rác một số tài khoản tiếp thị gửi tới. Dù cho nội dung có vô lí, lố bịch hay rườm rà không liên quan đi chăng nữa, chỉ cần đình kèm vài tấm ảnh của Chung Ly cũng có thể dễ dàng lừa cậu nhấp chuột vào.

Đạt Đạt Lợi Á nhấp vào trang web, của cậu đọc thành tiếng: "... Chung Ly lại giành được vị trí đứng đầu trong danh sách Alpha được Omega hoan nghênh nhất... Oa, lợi hại thật!"

Giọng điệu hồn nhiên, nhẹ nhàng, song trong tình huống này nghe có vẻ như một lời châm biếm. Cái ngữ điệu bất kính đối với Chung Ly đại nhân như vậy thật sự làm người ta khó chịu, nhưng vì liên minh giữa hai quốc gia nên mới không trực tiếp vạch trần thái độ của cậu.

Ai cũng biết vị【 Công Tử 】các hạ này chính là một tên cực kì hiếu chiến, mỗi khi đụng mặt Thống soái của Li Nguyệt đều như điếc không sợ súng mà đưa ra yêu cầu tỉ thí. Tuy rằng chỉ là một cuộc luận bàn nho nhỏ, nhưng thất bại dưới tay Chung Ly đại nhân đã làm chiến binh trẻ tuổi người Snezhnaya khá khó chịu, canh cánh trong lòng tới tận bây giờ.

Nhưng mà kỳ quái là, Chung Ly cũng không có hành động gì thái quá đối với sự quấy rầy liên tục của vị sĩ quan dị quốc nọ, cũng không yêu cầu Thống soái của Snezhnaya tống thằng nhóc con này đi. Ngược lại, anh vô cùng kiên nhẫn tiếp thu hết những lời khiêu khích vô lí của đằng đó.

Nhưng để nói là dung túng Đạt Đạt Lợi Á... Không phải chỉ một người được chứng kiến cảnh cậu trai trẻ người Snezhnaya bị Chung Ly ném ra khỏi phòng, quần áo xộc xệch, khoé miệng còn mang theo vết máu, nhìn là biết vừa bị giáo huấn một trận.

Cạch một tiếng, cánh cửa phòng nghỉ mở ra, Đạt Đạt Lợi Á còn chưa kịp tắt thiết bị đầu cuối, tấm ảnh phóng đại của vị Li Nguyệt nọ vẫn hiển thị trên màn hình, nom dáng vẻ rất đỗi uy nghiêm và lãnh đạm.

Ánh mắt của Chung Ly lướt qua màn hình, vi diệu dừng lại một chút, sau đó anh quay sang đối diện gương mặt Đạt Đạt Lợi Á. Thanh niên người Snezhnaya trông không có chút xấu hổ khi bị bắt nào, thậm chí còn nở nụ cười nhìn lại anh. Cặp mắt xanh lam ảm đạm tựa như vực thẳm sâu hun hút.

Thoang thoảng mùi hơi tanh mặn, pha chút hương quýt nhẹ nhàng khoai khoái, dần phát tán ra không khí. Là chạ soda nãy Đạt Đạt Lợi Á mở ra.

Không đúng.

Nửa chai nước vẫn nằm gọn trong tay của Đạt Đạt Lợi Á, nắp bình đã được đóng thật chặt.

Vốn vị soda quýt cùng muối biển đã tan gần hết bỗng nồng nặc trở lại, càng ngày càng đậm mùi, làm người khác thấy hơi khó thở.

Chung Ly chau mày, quay sang vị cấp dưới Beta, chưa kịp nói gì, bỗng anh bưng kín miệng, mơ hồ thở dốc một tiếng, như thể đau đớn đột nhiên ập tới. Qua một lúc sau, anh mới hạ tay xuống, gật đầu ra hiệu cho cấp dưới đang lo lắng, ý bảo đối phương đi ra ngoài.

"Chung Ly tiên sinh có vẻ được yêu thích quá nhỉ?" Không những không đóng trang web lại, Đạt Đạt Lợi Á một tay chống cằm, tay còn lại nhấp chuột phóng to ảnh lên, thích thú so sánh ảnh chụp với chính chủ.

"Mấy lúc trang trọng như vậy trông anh nghiêm túc thật."

Đó là sự hà khắc và ảm đạm được đúc thành từ những trận máu tanh. Khuôn mặt đoan chính xinh đẹp bị sự hung bạo tàn ác này bao phủ, lấy trang nghiêm làm chính. Giờ đây còn hơi chau mi làm người khác không dám lại gần, song, may là những kẻ này không bao gồm Đạt Đạt Lợi Á.

Cậu trai trẻ đặt thiết bị ở một bên, bỗng dưng bước tới, đưa tay nhéo nhéo mặt Chung Ly. Vì vóc dáng hai người đều cao như nhau, nên tầm mắt cả hai cũng chẳng chênh lệch là bao.

"Cười một cái thôi." Cậu nghiêng đầu, nhìn chằm chằm đôi mắt màu vàng sáng ngời của vị Li Nguyệt nọ, ánh mắt người tựa dòng dung nham chảy dưới đá núi lửa.

Giờ phút này, đôi con ngươi vàng óng càng trở nên lấp lánh, như những dài ánh sáng hoàng hôn dập dềnh trên mặt biển.

Mùi hương ngày càng đậm, tin tức tố của chàng Alpha như bản năng mà bao trùm, bủa vây lấy Chung Ly, khiến anh như đắm chìm trong một biển quýt nồng nặc. Thật không ổn, tệ làm sao, đáng lẽ anh nên cảm thấy cực kì khó chịu và mâu thuẫn. Phải biết rằng, Alpha vốn là một loài động vật có tập tính bài ngoại, tin tức tố trừ việc dùng để đánh dấu bạn đời còn được coi như một hàng rào phân định lãnh thổ. Tin tức tố từ một tên Alpha khác chính là một sự khiêu khích đôi bên, đủ để tạo sự khó chịu tới cả tinh thần lẫn thể chất.

Chung Ly thở hổn hển...... Khuôn mặt anh không được tự nhiên mà ửng hồng một mảng, rõ mồn một trên làn da trắng như ngọc ngà ấy. Anh không cười, sau khi kéo đôi tay đang véo má mình xuống liền bắt đầu cởi áo khoác.

Tay anh vốn chỉ hơi run rẩy nhẹ, nhưng khi Đạt Đạt Lợi Á tới gần, chúng run tới mức khó có thể cầm nổi những chiếc cúc kim loại.

". . . Buổi tối còn có hội nghị, tôi chỉ có ba tiếng rảnh rỗi thôi... Em nhớ phải nhanh tay lên."

Bộp một tiếng, chai nước có ga rơi trên mặt đất, nắp chỉ được vặn cho có, thêm phần lỏng lẻo vì bị lượng carbon dioxide (CO2) quá tải đẩy lên, một vũng bọt biển màu trắng hương quýt cùng muối biển bị trào ra.

Còn tiếp.


☆☆☆☆☆

*Thiết bị đầu cuối của máy tính: là một thiết bị phần cứng điện tử hoặc điện cơ được sử sụng để nhập dữ liệu vào, và hiển thị hoặc in dữ liệu ra từ một máy tính hoặc một hệ thống điện toán. ( Nguồn: Wikipedia, tìm hiểu thêm ở đây: https://vi.wikipedia.org/wiki/Thi%E1%BA%BFt_b%E1%BB%8B_%C4%91%E1%BA%A7u_cu%E1%BB%91i_m%C3%A1y_t%C3%ADnh )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro