Thơ
#1
Gió biếc đưa hương về xóm cũ
Trăng vàng tỏ sáng lối đi xưa
Trông ra mặt nước xuôi ngọn sóng
Mái chèo gõ nhịp giữa đêm thưa!
#2
Sân trường vắng lặng lá rơi đầy
Trời trong khẽ gợn một làn mây
Kìa như ai đứng bên lớp đấy
Hay chăng gió thoảng mùi hương lây.
#3
Tôi viết hồn tôi tựa buổi chiều
Nắng vàng trước ngõ, bóng liêu xiêu
Ơi em cô gái tôi từng biết
Yếm thắm em thêu, vẫn mĩ miều.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro