THÀNH PHỐ LẠ
Gió đẩy tôi trôi vào thành phố lạ
Lững thững bước đi như say cái nắng hạ
Say màu im vắng, say màu lặng câm
Say hương tóc mây bay bay nhè nhẹ
Màn đêm đen trùm lên thành phố lạ
Góc phố cô đơn nhấm nháp trái tim hồng...
Xin mây kia cháy lên ngàn tia lửa
Đốt cháy gã khờ bừng sáng phố khuya...
Mây làm mưa giăng giăng miền đất rộng
Giăng ô cửa kính, vương mái hiên nhà...
Là tiếng mưa xoá nhoà giấc mơ trưa
Hay tiếng kinh cầu nhạt nhoà trong trí nhớ..?
Đứng giữa thành phố lạ
Tôi ngẩn ngơ ngước nhìn mây bay cùng gió
Mưa trượt dài trên vai
Mây trượt dài trên con đường vắng tanh lạnh ngắt..
Mây mãi rong chơi trong thành phố xưa
Bỏ quên tôi nơi thành phố lạ
Bỏ quên gã khờ chênh vênh trong nắng hạ
Bỏ quên cả cung đường vắng người qua
Mây mang nắng hạ của tôi đi rồi...
Gió đông thổi buốt lạnh màu im vắng
Buốt màu lặng câm
Buốt thành phố lạ
Tôi chạy mãi đua với mây trên con đường lạ
Chưa bao giờ chạm tới nhau..
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro