1.
Đêm dài lạnh lẽo cùng cơn mưa
Kẻ ngồi thẩn thơ lòng chẳng vừa
Gió hiu gió hắt có còn thổi?
Cây cao cây thấp có còn xanh?
Tấm vải quanh hông chẳng thể giữ
Đời người ngang trái đến vô tận
Đứng nơi bình lặng tựa giam cầm
Ngồi nơi gió thổi tựa chiến tranh
Ánh mắt ngoài kia liệu còn chói
Ta khóa chặt ta vào lồng ngực
Nam nhân trên đời chẳng đổ lệ
Trái lời thiên hạ có bị cười?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro