Lưỡi gươm, ánh lửa
Ta đã có thể quay lại
Ôm nàng
Nhưng ta đã không làm.
Những tháng ngày đã qua
Ta từ bỏ tất cả
Mọi thứ, mọi thứ ta gây dựng
Chỉ để nắm tay nàng.
Cả đế chế lẫy lừng
Không chỉ đơn thuần là một thứ tham vọng
Hay cái danh trong mắt người phàm
Đất nước của ta, sợi vàng dệt trong câu hát
Cùng lưỡi gươm chiếu đến ánh hoàng dương
Đất nước mà ta đã từng đánh đổi
Nàng đâu biết
Là sự sống, là máu thịt của ta.
Rồi khi giấc mộng tàn bước qua
Ta nhìn nàng, đôi mắt huyền đẫm lệ
Như cánh bướm vụt bay rồi chợt biến
Để hằn lại vệt máu dài giữa tim.
Vì nàng
Ta đánh đổi tất cả
Lí trí, tham vọng, ruột rà, máu xương
Chỉ để đổi lấy một khát khao
Trong đêm đen, giữa cánh rừng già.
Bởi vì ta đã chọn nàng
Dẫu chỉ là ảo ảnh trong sương đông
Ta đã không hối tiếc
Vậy nên dẫu phải buông tay nàng
Ta sẽ không quay đầu.
Và rồi ta bước đi
Lưỡi gươm cắm đất lạnh
Đôi mắt huyền thẫm đỏ
Lấp lánh trong lửa hồng.
Ta sẽ quên
Cho đến khi ánh hoàng kim tan biến.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro