Cung tần oán ca
"Ai lấy máu tươi lấp đầy năm tháng?
Ai đem xác thịt vùi tấm chân tình?
Một lòng theo người, nay tựa gió bay.
Tháng năm đã đi không thể lấy lại
Chân tình đã nhuốm gột hoài chẳng phai.
Thâm cung sâu như bể, khi bước vào dõi người từ xa
Hậu đấu hiểm như độc, ngước nhìn người từ nơi rắn rết.
Nhắm mắt lại còn vương nét đỏ tang tóc
Mở mắt ra đắm mình trong ngọn lửa chiều hôm.
Vết bỏng thịt da không chạm tới lửa hận
Vì thân biết kiếp mình nay đã tận
Thôi đành dành oán hận để đời sau."
Chẳng biết thuộc loại gì nữa, nhưng khi viết, mình hình dung lời sẽ như một khúc ca. =))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro