Còn đâu?
"Sắc sầu nẫu cả ánh mai
Sương giăng mờ mắt nhìn ai cũng sầu
Mình rầu mà chẳng hiểu đâu
Lâu lâu quạnh quẽ lòng xâu chuỗi lòng
Đời ai đẹp tựa vàng ròng
Thân mình lay lắt lòng vòng trong đêm
Càng mò lại càng lạc thêm
Dòng người xô đẩy như nêm, chẳng bì
Ngã cho trán bóng mặt lì
Người đà dập nát, hồn thì ngẩn ngơ
Lơ đơ chẳng biết bao giờ
Nhìn người đến đích chẳng ngờ ra ai
Trông tựa con rùa trong mai
Đầu cha nhào nặn, cái mai mẹ mài
Càng cao càng thấy đời dài
Trẻ thơ ngắn ngủi tiếc hoài sắc trong
Nỗi sợ âm ỉ trong lòng
Sợ chưa tới đích đã vong thân tàn."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro