Lầm Lỡ Trao Duyên
Đa tình lưu lạc nơi xứ người
Chấp bút cô độc họa dung ai
Say chàng bởi vì một ánh mắt
Mà ta, đây khổ cả một đời.
Nhớ những ngày đầu còn son sắc
Mà giờ đứt đoạn mối nhân duyên
Phải chăng vì ta không son sắc
Mà là chàng nở phụ tình ta
Chính tay chàng phá hủy đời ta
Để ta bị người đời khinh bỉ
Chàng chót đem ta bán thanh lâu
Để ta chịu muôn vàn nhục nhã
Để ta đây làm kiếp cầm ca
Mua vui, trụy lạc cho bao người
Ta hận chàng đến xương, đến tủy
Mai này ta mà có chết đi
Ta nguyện ý hóa thành lệ quỷ
Để có cơ hội trả thù ngươi
Hỡi con người độc ác kia ơi...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro