14.07.22_Nắng đỏ
Chút mưa đầu hạ ướt hai hàng
Đầu nhiều trăn trở chẳng thể than
Tôi thấy mình như đang tan biến
Giữa nắng và hoa, với mây ngàn.
Mong nắng sẽ thôi ngừng đổ lửa
Nắng tìm về lá khẽ rung rinh
Lá thẹn thùng nhìn, cười ríu rít
Nắng cũng ngại ngùng, rồi lặng thinh.
_____________________________________
Tình yêu em mang thơm mùi nắng
Một xế chiều thoang thoảng chút hoang sơ.
Tôi nhặt lấy những tàn tro sót lại
Thấy lòng mình tựa một bài thơ...
Hãy nhìn nhau khi còn bất tận,
Vì thời gian sẽ chẳng đợi ai.
Vì chúng ta chẳng mong vương nợ,
Tôi phải về đây, kẻo muộn giờ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro