TÂM SỰ
Khuya đêm nay một mình ta lại thức
Mộng tìm trăng nhưng trăng khuất lâu rồi
Giữa màn đêm ta lạc lỏng đơn côi
Niềm tâm sự bồi hồi trong tâm trí
Tìm vần thơ nhưng thơ chưa thành ý
Dạ rưng rưng ta uổng phí một đời ta
Bao trăng non rồi mấy trăng già
Màu cuộc sống phủ ngà trên vầng trán
Cuộc sống này ta thấy lòng ngao ngán
Biết tìm đâu ánh sáng của ngày mai
Ta thở dài khi nghĩ đến tương lai
Con đường nhỏ đêm buông dài theo lối
Ta sống đây một tinh thần mệt mõi
Những lúc vui cười là giả dối mà thôi
Ta muốn bỏ kiếp người cho sương khói
Nước mắt mẹ rơi rồi, con xin lỗi mẹ ơi.
gmk
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro