SAY
Quên trời, quên đất, quên mây
Say cho quên hết tháng ngày quen nhau
Say cho quên hết buồn đau
Ta say mới biết mất nhau thật rồi
Đường xưa lối cũ mồ côi
Chiều nay một bóng đơn côi ta về
Về đâu chậm bước lê thê
Về đâu trong những cơn mê não nề
Về đâu tình đã xa khơi
Có chăng kỹ niệm chơi vơi chốn này
Ta say mặc kệ ta say
Ta say mới biết rằng ai phụ mình
Thôi đành kiếp sống lặng thinh
Đêm nay ta uống để mình ta say
Tình này gạt bỏ đêm nay
Cố quên trong chén men cay đắng lòng.
gmk
=
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro