MỘNG
Thả thuyền hứng ánh trăng mơ
Ô hay trăng rụng bến bờ nào xa
Với tay bắt ánh sao ngà
Chạnh lòng sao vỡ còn ta ngậm ngùi
Mở lòng đón lấy cuộc vui
Đâu ngờ chỉ thấy tòan mùi đắng cay
Gom làn gió nhẹ nhàng bay
Tạo hình nét mặt dáng ai năm nào
Gió ơi dừng lại chút nào
Để cho dáng ấy đừng vào hư không
Biết người còn có trông mong
Sao mình cứ thấy trong lòng xót xa
Mắt buồn tìm giấc mơ hoa
Ai hay cơn mộng lại là niềm đau.
gmk
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro