GIỖ NỘI
Ngày giỗ nội con không về được
Mẹ đừng buồn, ba đừng trách con thơ
Đừng thấy buồn khi đứng cạnh bàn thờ
Thằng cháu nội bây giờ nhang không đốt
Căn nhà mình mưa bây giờ thôi dột
Ấm êm rồi nhưng mất một niềm vui
Con nơi đây lòng cũng quá ngậm ngùi
Đem thân xác chôn vùi theo ngày tháng
Giữa chợ đời con thấy lòng ngao ngán
Muốn quay về với những sáng ban mai
Quê hương xưa con đường nắng trãi dài
Dòng sông nhỏ, mái nhà đầy hạnh phúc
Anh thương em xin thay lời thằng út
Lo chu tòan sung túc ngày thiêng
Xin nói dùm dòng họ với xóm giềng
Vì cuộc sống nên em hiền vắng mặt
Ngày giỗ nội chắc khói hương dày đặc
Những người thân rồi sẽ nhắc tên con
Mẹ biết không trong tâm trí mõi mòn
Đêm thao thức con còn nghe tiếng thẹn.
gmk
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro