BA MƯƠI ...
Ba mươi tuổi vẫn trắng tay
Ba mươi năm ấy tháng ngày lao đao
Ba mươi không biết vì sao
Ba mươi chừng ấy.buồn sao lại buồn
Chạnh lòng khi nắng chiều buông
Xa xôi phương đó nhớ thương một người
Ba mươi chưa trọn tiếng cười
Tình đi vội vã để người xa tôi
Ba mươi tuổi vẫn đơn côi
Đêm tàn canh vắng lẻ loi một mình
Đêm rồi lại sợ bình minh
Ba mươi thêm nữa để mình xót xa
Canh khuya văng vẳng tiếng gà
Giật mình mới biết sắp qua đêm rồi
gmk
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro