TỰ HỎI
Hỏi sao người vội lìa xa?
Đáp rằng ở cạnh chỉ là phiền lo
Hỏi sao lòng cứ đắn đo?
Đáp rằng lời hứa chẳng cho yên bình
Hỏi sao dối gạt chân tình?
Đáp rằng kẻ dại mới tin câu thề
Hỏi sao ngược lối đi về?
Đáp rằng vốn đã chẳng hề bên nhau
Hỏi sao tít tận trời cao
Hỏi không cần đáp, vẫy chào thế gian
Hỏi cho một kiếp lụi tàn
Hỏi cho xác lạnh dưới ngàn thước sâu
Thương ai đã bạc mái đầu
Giờ đây nhắm mắt, khổ đau qua rồi...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro