Luân hồi
Luân hồi
Dương thế trần gian vốn đã xa
Lãnh leo âm u trốn âm thế
Dòng người ủ rũ vội bước xa
Luân hồi một kiếp kẻ đầy ải
Biển lửa vực sâu mấy người qua
Nại hà cầu sừng sững sương trắng phủ
Cô đơn buốt lạnh màu thương nhớ
Mạnh bà nấu canh ngàn năm tiễn người xa
Cho kẻ si tình tiếc nuối lại oán trách
Bỉ ngạn bên sông hoa nở đỏ góc trời
Hòa chút sương trăng thêm oán khí
Kẻ bước kẻ nhìn kẻ cúi đầu
Kẻ nhớ kẻ thương kẻ quên mình
Mạnh bà đưa canh mặt không đổi
Kẻ uống không quên rồi sẽ quên
Luân hồi phôi pha canh không vị
Vĩnh sinh một kiếp còn gì đâu
Bỉ ngạn ngàn năm tiễn người đi
Mr Lonely - Thanh Bình
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro