Cầu
Tối
Tôi đứng trên ranh giới hai thế giới
Mặt nước thênh thang
Thành phố lấp lánh.
Một bước nữa thôi
Mọi thứ sẽ tan biến vào tĩnh lặng
Tôi sẽ ra đi
Mang theo nỗi niềm và những giọt nước mắt
Bỏ lại mọi ràng buộc và gánh nặng sau lưng.
Nhưng sao tôi không làm được?
Chỉ một bước thôi mà...
Tôi đứng trên cầu
Khóc.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro