Trái Tim Giá Băng
Em đã đi xa nhưng lòng tôi vẫn nhớ
Mái tóc dài và đôi mắt long lanh
Màu da trắng như như làn sương buổi sớm
Đôi má hồng như chiều lúc hoàng hôn
Ngày em đến lòng tôi như đổ nắng
Như ánh mặt trời chiếu rọi khắp muôn nơi
Như làm trái tim mùa đông tan chảy
Khơi dậy sức sống từ tâm hồn cằn cỗi
Ngày em đi lòng tôi bỗng lạnh
Như chìm vào băng đá cả nghìn(trăm) năm
Như cây nến của niềm tin(yêu) vừa vụt tắt
Để lại lòng tôi 1 bóng đêm vô tận
Chẳng bao giờ đón được ánh ban mai
Và hồn tôi, từ đó, đã phai tàn theo năm tháng
Chẳng biết gì được gọi là tình yêu
Chẳng còn biết yêu đắm say là chi nữa
Vì hồn tôi đã chết một nửa rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro