Em không có gia đình: 2
Có ai nhìn thấy không?
Ở nơi đó một bóng hình nho nhỏ
Dưới cơn mưa em ngồi đó co ro
Hai tay ôm vai và đầu tựa gối
Ba mẹ em đâu? Nhà em ở nơi nào?
Có phải hay chăng?
Em đơn côi giữa cõi đời này
Em thiếu vắng những điều em đáng có
Em lạnh giá, em cần vòng tay mẹ
Em mỏi chân rồi, cần lắm tấm lưng cha
Tôi hiểu!
Sự vất vả gồng lưng lo từng bữa
Nỗi tủi thân không có một gia đình
Giọt nước mắt khi cơn đau ập tới.
Ôi khổ cực rồi, em muốn ngủ phải không?
Nhưng thôi em...
Hãy đứng lên đi vì cơn mưa đã dứt
Hãy bước đi dưới ánh cầu vòng
Hãy mạnh mẽ và rồi em sẽ thấy
Giữa cõi đời này em cũng chẳng đơn côi.
#Linh
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro