Hãy quên đi tôi ơi!
Quên đi những ngày u tối,
Quên những giờ con tim tự thắt trói,
Quên đi những phút giây trơ trọi,
Và quên những nỗi niềm nói còn chẳng nên lời.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro