Không đề - 2021 (20)
Ngày anh đi, gió sao thật buốt.
Chẳng ngoảnh mặt, vững chắc từng bước.
Em ở lại với dòng lệ ngắn dài.
Phải chăng đôi mình sớm chia hai?
Khói lửa mịt mù, tìm bóng ai?
************
Ngày anh đi, trời trong
Nắng đẹp, không gắt nồng
Nhưng phía trước bão giông
Là xa hay trong mắt?
Ánh đèn vẫn hiu hắt
Cứ mỗi đêm thế thôi.
Người người thì ngủ vội
Riêng mẹ cùng trăng thôi...
Người lính năm đó, anh ta vì Tổ Quốc mà ra chiến trận, nhưng không thể vì chút tình thâm mà ở lại quê nhà.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro