BIỂN ĐÊM
Ầm ầm sóng vỗ từ khơi xa
Biển đêm chẳng lẳng lặng hiền hòa.
Sóng gió đua nhau ập bãi đá
Nhịp nhàng như tấu một khúc ca.
Biển về đêm, ánh đèn le lói
Màn đêm bao trùm tận khơi xa
Là đẹp đẽ hay cơn dữ dội
Trước vạn cơn sóng sắc trắng màu?
Gió ập vào mặt, nước tung khóe mắt.
Ta sẽ như đá sừng sững giữa biển khơi?
Giữa muôn trùng sóng vỗ đến bờ
Ta là đá hay bọt tan giữa trời?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro