Vẫn Biết (28/12/2010)
Vẫn biết rằng hạ chẳng còn đâu
Khi heo may mang những giọt sầu
Xác phượng đỏ trãi đầy sân trường vắng
Chỉ riêng ai lê bước buồn mênh mang
Chẳng còn đâu sao cứ mãi kiếm tìm
Rồi sau cuối lại chỉ riêng mình khổ
Thà cứ sống mà không biết nhớ
Vậy mà đời có lẽ lại vui
Lật từng trang lưu bút ngậm ngùi
Lần đếm những nhớ thương thuở ấy
Dẫu biết rằng không thể nào tìm lại
Thì cũng không muốn nhạt nhòa hơn
Đời chỉ đẹp nhất những tháng năm
Thuở áo trắng tóc dài tết bím
Được vô tư mà mơ mà mộng
Chẳng lo gì về cuộc sống mai sau
Hạ bây giờ đã đổi thay màu
Không phải hạ của lòng ta luôn nhớ
Không phải hạ ta ghép vào trang vở
Cố kiếm tìm có lẽ cũng hoài công.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro