Và Một Ngày ( 15-05-2011)
Và một ngày lại thấy bâng khuâng
Thấy nhớ thương hay u sầu trong mắt
Thấy nụ cười trên khóe môi hiu hắt
Thấy cô đơn trên bất tận nẻo về
Ta lại bước từng bước lê thê
Ta lại đi kiếm tìm trong vô vọng
Cũng không biết có phải là ảo mộng
Đã biến tan khi tỉnh giấc sau cùng
Mắt lệ nhòa trong một khoảng mông lung
Khi nhận ra mãi riêng mình cô lẽ
Ta lại thấy mình như đứa trẻ
Bị bỏ rơi chới với giữa dòng đời
Lại cúi đầu vùi chôn những nổi đau
Lại bước tiếp từng bước dài lê lết
Nơi ta kiếm có phải là cổ tích
Hay là chốn xa xôi chẳng tồn tại bao giờ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro