Thơ Ngây (04-08-2010)
Rồi có thể sẽ gặp lại nhau
Trong xuôi ngược dòng đời muôn lối
Ta tự nghĩ mình có gì để nói
Hay vờ như chưa quen biết bao giờ.
Dẫu biết rằng kỷ niệm thuở xa xưa
Có người nhớ người đã quên vội vã
Dẫu biết rằng chẳng phải là tất cả
Nhưng tình đầu đâu có dễ phôi phai
Lúc hẹn thề ai đã nói ngày mai
Sẽ chung lối dù có nhiều trắc trở
Ai đã nói dù thế nào đi nữa
Bàn tay này cũng chẳng buông nhau.
Lời hẹn thề bị gió cuốn đi mau
Rồi xa cách mà không lời từ dã
Rồi kỷ niệm cũng dần bôi xóa
Mới biết rằng ta đã quá yhow ngây.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro