Kỷ Niệm
Sau thời gian xa nhau không tin tức
Tưởng quên rồi những lỗi nhịp con tim
Nhưng tại sao mỗi lần tái ngộ
Trái tim ta lại không thể bình yên.
Người vẫn vậy thờ ơ như trước
Trao nụ cười không chỉ riêng ta
Rẫu biết rằng chuyện đã trôi qua
Đã chôn chặt còn xốn xang chi nữa.
Cứ nhủ quên nhưng rồi cứ nhớ
Cứ giả vờ lừa dối con tim
Để rồi khi đối diện chính mình
Lại khắc khoải trong nỗi đau thầm lặng.
H2m
2009
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro