Không Đề (26-03-2013)
Em lặng lẽ bước từng bước chơi vơi
Mưa nhẹ nhàng mơn man trên tóc
Mưa thì thầm nói em đừng khóc
Mưa nói rằng mưa sẽ khóc thay em
Em đặt nhẹ tay lên trái tim
Đặt rất nhẹ nhưng mà sao đau nhói
Chân run rẫy không sao bước nổi
Em lịm dần trong những xót xa
Có phải chăng là một giấc mơ
Em u mê không muốn mình tỉnh giấc
Chỉ đến khi tất cả tan biến
Em mới hay mình lạc lõng riêng mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro