Phượng tù hoàng
Mùa đông giá rét mình ta
Đợi người đến sưởi ấm
Giờ người nơi đâu
Đâu còn hơi ấm ngọt ngào
Giam cầm trong phượng tù
Cầm đàn gẩy thương nhớ
Từng hứa sẽ cùng người sửa ấm
Li biệt không còn nhớ mùi hương
Liệu chàng đang nơi đâu
Liệu còn nhớ mùi hương của thiếp
Nhớ mùi hương kí ức
Liệu chàng còn nhớ mùi hương ấy
Ta nguyện lấy thân sưởi ấm chàng
Ta nguyện quỳ gối đợi chàng
Chỉ cần ta gạt bỏ khoảng cách
Xích lại như xưa ấm áp ngày nào
Không biệt chàng cùng ả ta
Sưởi ấm hằng đêm vào lòng ả
Dù biết mình không hạnh phúc
Nhưng chàng vẫn chọn ra
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro