Thần tượng và tay súng bắn tỉa
2. THẦN TƯỢNG VÀ TAY SÚNG BẮN TỈA
Trong ba tháng chế tác phim phóng sự 《Không có mùa hạ nào giống với mùa hạ năm nay》, Vương Nguyên ở bờ sông chạy xe moto và té ngã, hình ảnh ấy chầm chậm có nói một câu thoại thế này: "Giống như một tay súng bắn tỉa, bạn thành công bắn trúng mục tiêu của bạn, không có người khen bạn, mọi người chỉ nghĩ đây là việc bạn nên làm, nhưng nếu bạn không bắn trúng mục tiêu, người khác sẽ nghĩ đây là sai lầm của bạn, làm thần tượng cũng giống như thế đó".
Người tiên phong chòm sao Thiên Yết này, mùa hạ năm trước quyết định chọn mạo hiểm -- Sống độc lập đi du học ở Nhạc viện Berklee. Khi chúng ta nhìn lại quyết định một năm trước: "Bạn sẽ nghĩ bởi vì tuổi trẻ, bản thân sẽ đủ tự tin để thử phạm sai lầm không?".
"Ai cũng đã từng có suy nghĩ kích động và phạm sai lầm, nhưng tôi cho rằng tuổi trẻ phạm sai lầm cũng đâu có sao. Tôi sẽ biết được đằng sau mỗi sai lầm, bản thân phải trả cái giá đắt thế nào, hứng chịu bao nhiêu phí tổn? Vì vậy trước khi quyết định thử nghiệm những việc này, tôi sẽ chuẩn bị và khảo sát nhiều hơn người khác, khi chắc chắn có thể thử, tôi sẽ cố gắng hết mình." Câu trả lời của Vương Nguyên khôn ngoan hơn chúng bạn đồng trang lứa, trong một khoảnh khắc, cậu nói thêm một câu, "nếu thấy rủi ro của nó lớn hơn mức tôi phải gánh vác, tôi sẽ càng thận trọng hơn." Cậu đem theo chút ngoan cố, chút quả quyết, trầm ngâm nghĩ kỹ về ranh giới của bản thân, hiểu rõ đâu là điểm dừng của mình.
Debut 7 năm, cậu viết được ra muôn hình vạn trạng những lời ca tiếng nhạc, ấm áp có, buồn bã có, cảm tính có, phách lối có, trong 《Trên thế gian không có đồng cảm thật sự》, cậu ấy viết, "Có một câu nói luôn khắc sâu trong tâm trí tôi/ Bản thân đủ mạnh mẽ thì mọi việc đều thuận lợi", trong 《Yêu bất đáo đài》 cậu ấy viết "Tôi sinh ra nơi núi Xuyên đất Thục sông Giang/ Cuộn chảy trong thân thể này dòng máu nóng hổi/ Đi trên con đường của riêng mình/ Lạnh nhìn mấy người chẳng lưu tâm", trong 《Nhu》 cậu ấy viết "Nơi sáng nhất/ sẽ sáng đến nhường nào/ Liệu có lóe sáng lấp lánh không". Cứ cho là năng lượng tràn trề, tuổi trẻ dường như sẵn có một kiểu liều lĩnh đến mức như là dương dương tự đắc, trong thời đại biến đổi không ngừng này, tính cách cũng từng bước thay đổi theo.
Cậu ấy chấp nhận sai sót, lại biết cách chọn lọc. Khi thu âm ca khúc "The Wrong Things", cậu ấy đã trao đổi cụ thể với nhà sản xuất, vì để có được âm thanh thật nguyên bản, cậu ấy thà giữ lại bản thu âm vẫn còn chút khuyết điểm. Kiểu tư duy này là học một biết mười. "Nếu một bài hát mà nghe không ra chút khuyết điểm nào, khẩu khí nói hoàn hảo thì có chút giả dối. Nếu 95% làm không sai sót, tỉ lệ chưa đạt chỉ áng chừng 2-3% thì có lẽ bài hát sẽ càng phong phú, càng chân thực."
"Giữa hoàn hảo và sai sót, cái nào trước?"
"Xem tình hình đã, xem bài hát đó ra sao."
Dù đã nghĩ rất kĩ về ranh giới và hướng đi cho tương lai, nhưng chỉ cần cung Thiên Yết mạnh mẽ xông lên, cậu ấy sẽ tạo đà tiến cho bản thân,"tôi không quá muốn bản thân giữ lại chút nuối tiếc nào, lúc ấy tôi tự hỏi, muốn đi không? Muốn đi. Hỏi bố mẹ, muốn con đi không? Muốn. Vậy thì muốn đi là đi thôi." Thực tế cậu ấy thường tạo đà tiến cho bản thân, đẩy bản thân tiến lên một bước, đi để trở thành một người hoàn thiện hơn, "chuyện gì cũng đều có khó xử của nó, khi vào thế khó xử, chỉ cần nghĩ mình thích cái gì, đôn đốc thúc giục chính mình, làm đi. Điều này giúp tôi tránh được những phiền phức không đáng có, tôi thấy cứ mãi băn khoăn không phải tốt đâu."
Bước qua ranh giới thành niên tuổi 18, cậu ấy ngày càng có những quyết đoán của người trưởng thành - sẽ cân nhắc phí tổn của việc phạm sai lầm, sẽ lắng nghe ý kiến từ người khác, nhưng trong lòng đã chắc chắn và quả quyết.
Trở thành một thần tượng, số phận tương tự như tay súng bắn tỉa vậy, theo quan điểm của Vương Nguyên, buộc phải có năng lực nghiệp vụ tuyệt đỉnh, "thần tượng hát nhảy đều tốt", thứ hai là "phẩm chất đạo đức", trải qua thời gian tôi luyện, cậu ấy cũng có thần tượng cho mình, như JJ Lin, Châu Kiệt Luân, xuất đạo nhiều năm, địa vị vô cùng cao. Không ngừng ra tác phẩm mới mà vẫn luôn nỗ lực học hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro