Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 34: Hoạt Động Ban Đêm (hạ)

THÚ SỦNG
Hoạt Động Ban Đêm (Hạ)


"Thứ kia của ngươi thô như vậy, làm sao có thể đút vào a! ! !" Ngô Thế Huân hoảng sợ vạch trần vấn đề nguy hiểm nhất này.

Bị Ngô Thế bất ngờ rống lên kinh tâm động phách như vậy, Hoàng Tử Thao cúi đầu nhìn lại chú em nhỏ của mình, cảm thấy nó rất hoàn hảo a, tuy rằng có lớn nhưng cũng đâu thái quá, không phải nam nhân nào cũng hi vọng chổ đó lớn một chút sao, hơn nữa tiểu tử này vẫn có thể tiếp nhận
được nó mà, rất đáng khen ngợi. (Đại thúc, ngươi to lớn như vậy tiểu Huân có thể chống đối lại ngươi được sao? ORZ.....)

Hoàng Tử Thao cũng không bận tâm tới phản ứng của Ngô Thế Huân, hai tay nâng một cái liền làm hắn lật người lại, đưa lưng về phía mình.

Ngô Thế Huân bị đổi tư thế như vậy càng la lối dữ dội hơn, tuy trong lòng muốn là một chuyện
nhưng thực tế lại là một chuyện khác: "Không được a, không được, cái đó của ngươi rất thô." Vừa thô lại dài, rõ ràng là một hung khí có lực sát thương rất mạnh a!

"Có thể." Hoàng Tử Thao nghiêm túc trả lời.

"Cái gì mà có thể, trừ phi ngươi làm nó nhỏ đi một chút." Tốt nhất là cứ biến lớn cỡ con giun ấy, Ngô Thế Huân hiển nhiên bị hoảng sợ tới phát điên rồi, bắt đầu vô cớ gây rối.

Hoàng Tử Thao im lặng không nói gì, tiểu gia hỏa này thực sự nghĩ y là một con quái thú muốn biến gì là biến hay sao? Hơn nữa thứ này nếu thực sự nhỏ đi thì còn có thể dùng hay sao?

Nâng tay vỗ vào cánh mông trắng nõn muốn trừng phạt một chút, "ba" một tiếng vang dội, sau đó lại hiếu kì vạch hai cánh mông lộ ra khe hở, thấy rõ ràng nơi sắp tiếp nhận mình.....

Hoàng Tử Thao nuốt nước miếng, lập tức giống như bị mê hoặc chậm rãi cúi đầu, vươn đầu lưỡi ở nơi mẫn cảm nhẹ nhàng liếm qua, toàn thân Ngô Thế Huân lập tức siết chặt.

Ngô Thế Huân vùi đầu vào đống gối mềm mại, cắn chặt răng, tim đập thình thịch, thôi mặc kệ đi, thế giới này có nhiều nhân sủng như vậy lại chưa nghe có ai vì làm tình mà chết, cùng lắm thì tới bệnh viện của Phác Xán Liệt nằm vài ngày là được.

Tiếp đó, Ngô Thế Huân cảm thấy nơi sắp được sử dụng ở mông mình bị thoa một lớp thuốc mỡ mát
lạnh, Ngô Thế Huân hơi run rẩy, quay đầu ra sau hỏi: "Đó là cái gì?"

"Thứ làm ngươi sẽ không bị thương." Hoàng Tử Thao vừa trả lời hắn vừa nghiêm túc bôi thuốc.

Cảm giác mát lạnh từ bên ngoài dần dần lan tràn vào bên trong, Ngô Thế Huân kinh ngạc phát hiện nơi đó vốn ngay cả một ngón tay của Hoàng Tử Thao nhét vào còn khó khăn, sau khi có thứ dược kia lại dễ dàng tiếp nhận ba ngón tay, lại còn có một cảm giác rất kì lạ, lúc ngón tay Hoàng Tử Thao tiến tiến xuất xuất quấy đảo bên trong, Ngô Thế Huân đã muốn mặt đỏ tai hồng, có chút khó thở, dục vọng bên dưới lại một lần nữa kích thích không thể chịu nỗi.

Chẳng lẽ thuốc này có công hiệu làm cúc hoa co dãn? Thế sau khi co dãn còn có thể hồi phục như cũ không a! Ngô Thế Huân buồn bực nghĩ, hắn không cần một cái cúc hoa bị dãn rộng toát đâu! ! !

Hoàng Tử Thao cảm thấy huyệt khẩu kia đã trở nên vô cùng mềm mại mới bắt đầu động thân, đem hung khí nóng bỏng cứng ngắc của mình chuẩn bị tiến thật sâu vào tiểu huyệt hấp dẫn kia, cẩn thận cọ cọ ở bên ngoài.

Ngô Thế Huân nguyên bản đã cắn răng chờ đợi y tiến vào, nhưng chờ nửa ngày vẫn không có cảm giác gì, hành động chậm chạp như vậy lại càng làm hắn có áp lực tâm lý dữ dội hơn, vì thế nhịn không được quay đầu lại quát:
"Ngươi rốt cuộc có vào hay không...... A!" Nói xong tiếng cuối cùng, Ngô Thế Huân đột ngột hét thảm một tiếng.

Tên đại gia hỏa kia đã đâm vào trong!

Cái nơi bí ẩn ngay cả chính mình cũng chưa từng chạm tới lúc này lại đang ngậm lấy dục vọng thiêu đốt của một nam nhân, loại cảm giác vô cùng kì dị này làm hắn không nói nên lời, có xấu hổ, có căm phẫn, có bất đắc dĩ, nói chung là ngũ vị trộn lẫn.

Song song với nội tâm phức tạp của Ngô Thế Huân, cảm giác của Hoàng Tử Thao ngoại trừ thích vẫn là thích, bởi vì tác dụng của dược phẩm nên huyệt khẩu đã trở nên vô cùng mềm mại cùng co dãn, cảm giác chính mình vọt vào bên trong bị gắt gao hút lấy, hơn nữa theo mỗi lần Ngô Thế Huân hô hấp thông đạo lại theo tiết tấu đó mà co rút, kẹp chặt làm y suýt chút nữa hôn mê.

Lan Hoàng Tử Thao hít sâu một hơi, thử giật giật một chút, bắt đầu động tác chuyển động ra vào, nhưng thật sự bởi vì quá sung sướng, sau một vài cái nhấp Hoàng Tử Thao đã cảm thấy thắt lưng mình tê rần, đầu óc tê liệt trong chốc lát, sau đó..... y liền bắn!

Ngô Thế Huân vẫn đang vùi đầu hừ nhẹ, trong lòng cật lực áp chế lại cảm giác quỷ quái kia, nhưng trăm triệu lần cũng không thể tưởng tượng được, Lan Hoàng Tử Thao chỉ mới động vài cái đã bắn
thứ dịch ấm áp gì đó thẳng vào trong cơ thể hắn.

Không.... không phải chứ? Chỉ vậy là xong rồi sao? Ngô Thế Huân ngây ngốc ngẩng đầu lên, quay đầu lại liếc mắt nhìn tên cầm thú đang quỳ áp lên người mình, đại ca, ngươi.....ngươi này cũng quá nhanh đi.

Ngô Thế Huân muốn cười, lại ngại sắc mặt không tốt chút nào của Lan Hoàng Tử Thao nên không dám.

Lan Hoàng Tử Thao cũng không ngờ mình lại nộp vũ khí đầu hàng nhanh đến như vậy, hơn nữa tiểu gia hỏa kia rõ ràng đang mang bộ dạng nghẹn cười đến khó chịu, vì thế ảo não đem cả người đè lên người Ngô Thế Huân, không chịu đứng dậy.

"Này, ngươi đứng lên, nặng như heo vậy!" Cảm giác liên kết bên dưới làm Ngô Thế Huân có chút không dễ chịu, loại cảm giác dây dưa quá mức thân mật này làm hắn có cảm giác xa lạ không được an toàn cho lắm.

"Không dậy nổi." Lan Hoàng Tử Thao rầu rĩ cự tuyệt, lúc này y cảm thấy vô cùng mất mặt.

"Ngươi bắn cũng bắn rồi, chẳng lẽ muốn đè chết ta để diệt khẩu sao!" Ngô Thế Huân bắt đầu ngọ nguậy, nhưng nhanh chóng phát hiện ra có điểm bất thường, hắn cũng chỉ mới ngọ nguậy một chút, thắt lưng cũng vặn vẹo tý thôi mà vật thể đang trong cơ thể hắn lại lập tức có lại tinh thần, này cũng
nhanh quá đi! Có cảm giác vẫn là chính mình dụ dỗ y?

Lan Hoàng Tử Thao rên một tiếng, nguyên bản y còn đang kiểm điểm nguyên nhân thất bại của mình, dục vọng lại dựng lên trong nháy mắt, độ ấm trong cơ thể Ngô Thế Huân giống như muốn hòa tan y, lại làm y một lần nữa không thể khống chế.

Lan Hoàng Tử Thao cắn răng kéo toàn bộ dục vọng mình ra khỏi cơ thể Ngô Thế Huân, nhanh chóng lật người hắn lại để hai người đối mặt nhau, sau đó lại khẩn cấp đâm vọt vào trong.

"Ân......." Ngô Thế Huân bị đâm làm cả người vọt lên trên một chút, lại lập tức bị hai tay Lan Hoàng Tử Thao cố định ở thắt lưng kéo lại, ý thức dường như trong nháy mắt bị tống ra ngoài, Ngô Thế Huân phát hiện tư thế đối mặt thế này càng làm hắn cảm thấy lúng túng hơn, xấu hổ nhiều thêm gấp bội, hắn muốn đưa tay che mặt lại, không muốn nhìn tới thì trong nháy mắt cả người bị Lan Hoàng Tử Thao bế đứng lên, ngồi hẳn vào trong lòng y, từ trên cao rơi xuống, tiếp nhận trọn vẹn va chạm mãnh liệt của y, tư thế như vậy, dễ dàng làm cho dục vọng khổng lồ của Hoàng Tử Thao tiến vào cơ thể hắn càng sâu hơn.

"Không........" Chìm trong va chạm liên tục, ý thức dần dần mất đi, cảm giác bừng bừng trong cơ thể cũng không thể tiếp tục bỏ lơ, loại cảm giác khoái cảm mãnh liệt khi tiếp xúc với tình dục này Ngô Thế Huân hoàn toàn không ngờ tới.

Cơ thể hành động theo bản năng, mỗi lần Hoàng Tử Thao rút ra hắn lại vặn vẹo mông như muốn được nhiều hơn, cơ thể dường như đã hoàn toàn không thể khống chế được nữa, Ngô Thế Huân không dám tưởng tượng bộ dáng của mình lúc này, hẳn là giống như một quý bà dâm đãng đi.

Trãi qua một lần phát tiết nhanh chóng, lần này Lan Hoàng Tử Thao biểu hiện phi thường dũng mãnh, sau một thời gian dài chuyển động không ngừng vẫn đứng thẳng cứng ngắc như cũ, mà Ngô Thế Huân đã chịu không nỗi kích thích mà bắn hai lần, thân thể đã muốn bủn rủn không còn cảm giác.

"Ngươi là tên cầm thú chết tiệt, còn không chịu dừng lại." Ngô Thế Huân bị bắt biến hóa tư thế vài lần, lúc này bị y đùa nghịch thành tư thế quỳ úp sấp, thắt lưng uốn cong nâng mông lên cao nghênh đón va chạm của đối phương.

Cầm thú chết tiệt, quả thật đúng là thú mà, đối với tư thế thú giao lại đặc biệt hưng phấn như vậy, đã giữ được một khoảng thời gian dài!

Ngô Thế Huân bi thúc phát hiện ra, cơ thể mình bởi vì luyện tập vũ đạo nên phi thường mềm dẻo, bị tên cầm thú này gây sức ép lung tung thế nào cũng có thể chịu được, Lan Hoàng Tử Thao hiển nhiên cũng phát hiện ra điểm này vì thế càng gây sức ép đến chết đi sống lại.

"Ngoan, rất nhanh thôi." Lan Hoàng Tử Thao phủ xuống bên sườn hắn vô số nụ hôn, muốn an ủi hắn một chút.

"Vừa rồi ngươi cũng nói rất nhanh!" Kết quả hết nửa ngày vẫn chưa xong, tên cầm thú lừa đảo, Ngô Thế Huân vừa mắng xong, khoái cảm từng chút từng chút tích tụ trong cơ thể một lần nữa bạo phát: "Ân....." chỉ thấy hắn cắn môi rên lên, cổ ngưỡng cao lộ ra đường cong duyên dáng, thừa nhận từng đợt thủy triều một lần nữa lắp đầy bên trong.

Chờ dư vị qua đi, Ngô Thế Huân rốt cục suy sụp ngã xuống...........

Không biết ngủ bao lâu, một tia sáng lạ lẫm chíu rọi vào phòng, làm Ngô Thế Huân ngủ không yên, nửa mê nửa tỉnh muốn trở người lại, vừa cử động một chút cơn đau đớn liền ập tới nhanh như sét đánh, cơn mơ nhanh chóng bị đánh tan.

Giãy dụa mở hai mắt ra, gương mặt Hoàng Tử Thao say ngủ đập ngay vào mắt, Ngô Thế Huân nhắm lại sau đó mở ra, phát hiện không phải là ảo giác, y không có biến mất.

Kỳ thật cơn đau đớn trên cơ thể đã là chứng minh tốt nhất, chứng tỏ tối hôm qua không phải là một giấc mộng xuân, mà là sự thật đã phát sinh, Ngô Thế Huân hắn đã đấu tranh trong thế giới này rất lâu, cuối cùng vẫn không thoát khỏi số mệnh bị ăn tươi.

Tối hôm qua rốt cuộc làm bao nhiêu lần? Ngô Thế Huân phát hiện chính mình căn bản cũng không nhớ rõ, chỉ nhớ mình bắn vài lần, cuối cùng vẫn không chịu nỗi mà ngất đi.

Nhớ lại mọi chuyện, Ngô Thế Huân lại nhịn không được hung hăng trừng mắt nhìn Hoàng Tử Thao, thầm mắng, ngươi là đồ cầm thú, lần đầu tiên cũng phải biết thương hương tiếc ngọc chứ, cư nhiên lại dám làm hắn đến ngất đi, quả thực đúng là cái đồ lòng dạ ác độc, đồ đại sắc ma!

Căm giận muốn xoay người qua chỗ khác, nhưng vừa mới cử động chân một chút Ngô Thế Huân mới bi ai phát hiện ra toàn thân hắn đã đau đớn tê rần, căn bản không thể động đậy được.....

___end chap 34___


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: