Tặng Ngoại Tôi
Một căn nhà nhỏ,hai gian phòng
Gian phòng thứ nhất, phòng Bà tôi
Bà tôi là người cho tôi khôn lớn
Dạy tôi biết học và biết chơi
Gian phòng thứ hai là buồng tối
Chứa đựng tất cả tuổi thơ tôi
Những thứ đồ chơi lúc bé tí
Cái thì đứt cái thì rời
Nhưng Bà giữ lại, rồi Bà bảo!
Bà để dành cho trẻ nít qua chơi
Dù hơi cũ tiết kiệm Con à.
Bà cười bảo người già là thế
Khi lớn. . Con muốn làm gì?
Con cười ngập ngừng nói... Tiến sĩ.. Bà ơi
Rồi Bà bảo cố lên nghe con
Một hôm chiều bà đang trong bếp
Và hôm đó là tết lớp tư
Một cú gọi điện từ xa tới
Mẹ bảo:" Hè này vô nha con"
Và cứ thế tết qua rồi hè tới
Lúc đó là tôi phải vào rồi
Cùng với bà tôi trên chuyến xe
Dừng xe 1 trạm rồi 2 trạm
Đến trạm thứ 3 là tới nơi
Tôi lại sắp gặp người mẹ dấu yêu
Trên mảnh đất cực khổ đầy khói bụi
Nhưng khi tôi biết sẽ ở lại
Còn người bà lại về chốn cũ
Những cảm xúc vương vấn lại lấp đầy
Những giọt nước mắt nghẹn ngào rơi
Cả cuộc đời tôi cám ơn bà
Bà là người tuyệt vời nhất đời tôi.
YÊU BÀ!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro