Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 4

Lộc Hàm xong việc liền tạm biệt Thế Huân để ra về , liền bị gọi giật lại .

"Dạ ?"

"Đợi anh về chung với".

Tâm trạng của Lộc Hàm từ một mặt hồ phẳng lặng bỗng như thủy triều cuộn sóng lớn , cực điểm vui mừng . Tất nhiên là cậu sẽ nói đồng ý ngay mà thôi .

Đóng cửa hàng xong , kiểm tra ổ khóa kĩ càng cẩn thận . Hai người họ mới rảo bước ra về , trên con đường tấp nập hiển nhiên giờ nào cũng sáng đèn , giờ nào cũng là giờ du lịch . Trên mặt vỉa hè có những khoảng gạch sáng tối do ánh đèn phản chiếu , Lộc Hàm vừa bước lên những khoảng sáng thích thú tránh những khoảng tối . Ngô Thế Huân nhìn theo bước chân cậu đến phì cười .

"Này , em làm gì vậy ?"

" Cho anh hiểu theo hai nghĩa" Giơ hai ngón tay trắng nõn thon thon nhỏ nhỏ ra trước mặt hắn .

"Nhảy à?"

"Có thể đấy ! " Mỉm cười nhìn hắn .

"Em lúc nào cũng vui vẻ nhỉ ? " Chỉ đột nhiên nói ra một câu từ sâu trong đáy lòng .

" Cuộc sống mà , nên nhớ chúng ta chỉ sống một lần trong đời luôn , anh chẳng lẽ không vui ?"

" Một chút" Giọng mang theo chút trầm lặng hoài niệm . Ba năm trước đây , hắn yêu một cô gái , là yêu rất sâu đậm nhưng cô gái đó lại bỏ hắn để theo một tên tổng tài giàu có khác , đâm ra khiến hắn khinh bỉ những loại người đó và tâm cũng nguội lạnh , nếu vui bề ngoài thì trong lòng cũng không có lấy điểm hứng thú .

" Và rồi có ai đang cùng tôi sống trọn từng phút giây " Lộc Hàm ngân nga một câu hát , tai đeo earphone , cứ thế theo nhịp điệu của bài hát mà nhảy , nhìn bóng dáng vui tươi của cậu , hắn không nhịn được mà kéo lấy một bên tai phone đem dắt vào tai mình . Nhịp điệu bài hát nhanh lại vui tươi khiến hai người họ vừa đi trên vỉa hè vừa nhảy , người đi trên đường thực sự nhìn họ bằng ánh mắt kì dị .


=======================

Ở phía cuối đoạn đườngMột ai đó đêm nayDang cánh tay ôm tôi vào lòngMột điều tôi kiếm tìm , một loài hoa khác biệtMùi hương mà chẳng giống ai .......Và rồi ..có ai đang sống trọn cùng tôi từng phút giây====================================

Đến đoạn ngõ rẽ vào phòng trọ của mình , cậu liền chào tạm biệt hắn , tâm tình nhẹ nhõm , hưng phấn lên hẳn .

Nghệ Hưng đến hôm nay còn cảm thấy Lộc Hàm kỳ lạ .

" Mới được nhận lương à ?"

"Không !"

" Từ trên trời rớt xuống cả tỉ đô đập vào mặt cậu à ?"

"Không !"

"Con mẹ cậu , cậu không nói ra thì làm sao tôi đoán ra được ".

"Không nói ra cho cậu tức" Lộc Hàm cười âm hiểm .

"Cậu ngon" Nghệ Hưng liền vật Lộc Hàm cù đến khi cậu tưởng mình cười sẽ đến chết mất .

==========================================

Có lẽ những chuyện xảy ra nếu không nhắc lại thì sẽ vĩnh viễn đi vào quá khứ . Ngô Thế Huân mệt mỏi của thời gian qua có lẽ nên bỏ đi rồi .

" Nến nhớ chúng ta chỉ sống một lần trong đời thôi" Đem lặp lại câu nói của Lộc Hàm , bản thân bật cười một tiếng , khóe miệng khẽ cong cong lên .

Châm lửa lên hút một điếu thuốc . Trong quá khứ , bề ngoài vờ như vui vẻ lắm nhưng trong lòng có biết bao nhiêu mệt mỏi lẫn hờ hững với xung quanh . Đem cả gạt tàn đổ hết những điếu thuốc tàn , vứt hết những chai rượu mà thường ngày lúc thất vọng sẽ đem ra uống . Bỏ lại những muộn phiền phía sau , tại sao không thể mở rộng lòng mình , sống hết mình thử một lần xem sao . Sau cuộc tình thật lắm chông gai , thời gian đau khổ như vậy là quá đủ , đến đây có thể dừng được rồi

.

Khói thuốc phả vào không gian tịch mịch ....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: