Vết thương nào rồi cũng sẽ lành thôi...
Vừa hay,
Khi em trở về nhà dưới ánh đèn loang nắng
Chợt nhìn thấy anh cùng ai đó nắm tay
Chợt lướt qua nhau rồi êm đềm như vậy
Anh cũng đi rồi, à em vẫn ổn thôi
Vừa hay,
Phố cũ bỗng mưa bay
Trái tim làm sao đau đến vậy
Có chút gì của ngày xưa vọng dậy
Anh đi rồi, là chuyện chẳng đổi thay
Vừa hay,
Khóe mắt bỗng cay cay
Chắc có lẽ em vẫn còn lưu luyến
Chắc có lẽ em vẫn chưa hiểu chuyện
Nào dám yêu ai khi đã tổn thương nhiều
Vừa hay,
Vết thương nhỏ ban chiều
Lại rỉ máu từng giọt rơi đỏ thẳm
Anh có biết không em chẳng còn đau lắm
Bởi nơi tim đang rơi suối lệ sầu
Vừa hay,
Đời còn lắm bể dâu
Mà em đã qua rồi thời niên thiếu
Vết thương kia chỉ là em không hiểu
Một sớm một chiều rồi chẳng đáng bao nhiêu
Vừa hay,
Em là kẻ biết điều
Đã bước đi sẽ không quay đầu lại
Có là chi cõi lòng dù tê tái
Vết thương nào cũng mau lại lành thôi
......Vừa hay,
Ta cũng đã chia phôi......
Chẳng cần phải chào nhau, thêm phiền muộn .....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro