Chỉ là không muốn nói chia ly
Chỉ mong chúng ta sau này, có gặp nhau hay không,
đừng quên nhau là được...
Ngày gặp gỡ tháng năm kia để lại
Phút vui buồn câu hứa hẹn chào nhau
Lời từ tạ đành trao nhau giây phút
Rồi mỉm cười quay bước, đẫm lệ rơi
Hàng phượng vĩ năm nay đành nở muộn
Níu vấn vương cô gái tuổi ngây thơ
Ve chẳng nỡ kêu lên lời tạm biệt
Sợ bên song, bao kẻ mắt đượm sầu
Từng hứa hẹn sẽ cùng nhau năm tháng
Dẫu xa xôi, xin cứ gọi, đừng buồn
Đừng thổn thức một mình khi đêm lạnh
Ta còn nhau, dù đứa mỗi phương trời
Chiếc áo trắng làm sao đành gấp lại
Nét bút nghiêng sao yên lặng ngỡ ngàng
Có lẽ mai đây lại tươi vui như vậy
Chỉ tiếc rằng nơi đó chẳng còn ta...
Đừng buồn nhé, bạn tôi, xin đừng khóc
Bao năm qua ta cạn đủ tâm tình
Nay tạm biệt xin cho nhau lời chúc
Rồi mai đây ta sẽ lại xum vầy...
Chúng ta rời đi, ngôi trường nghe lặng lẽ
Như khóc thầm chào tri kỉ vừa qua
Như chúc ta một tương lai tươi sáng
Như một ngôi nhà, khẽ nhớ đứa con xa...
Chúng ta rời đi, mang nỗi sầu vạn kỷ
Nhớ một người đã kề cận bao năm
Nhớ những người cùng bên nhau đằng đẳng
Và một người thầm lặng, chẳng cười vui...
Chúng ta rời đi, năm tháng vẫn chảy trôi
Chỉ còn người thầy và ngôi trường chờ đợi
Tóc dần phai, màu sương mai thầy hỡi
Thế hệ sau này, nhờ thầy đặng hành trang..
Chúng ta rời đi, bục giảng khẽ luyến lưu
Bụi phấn chẳng buồn viết nên dòng kí ức
Căn phòng lẳng lặng nhưng chẳng đâu rơi lệ
Bởi mai đây nó lại được đong đầy..
Xin hẹn ngày mai khi ban mai vừa thấy
Ta hẹn nhau nơi một nẻo đường đời
Dù mai sau có xa xôi dịu vợi
Ta chớ quay lưng, mà lỡ hẹn ban đầu...
Một nụ cười gieo một nỗi khắc sâu
Một giọt lệ ghi vài lời thương nhớ
Xin chúc tốt lành đến mai đây tất cả
Và cảm ơn, ta sẽ mãi an lành..
------------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro