Thích thầm có vị gì ?
" Thích thầm có vị gì ? "
Cô không thể nào biết, cô không thể gọi tên được, cô chỉ biết là nó rất đẹp.
" Nó có vị ngọt của viên kẹo đường, tan dần trong miệng của người ngậm. "
Đó là khi cô lén lút nhìn trộm cậu trong lớp học, thấy nụ cười của cậu tỏa nắng trong những buổi chiều tan học.
Là khi tim đập rộn ràng mỗi khi cô vô tình chạm vào tay cậu, và trong khoảnh khắc ấy, thế giới xung quanh bỗng chốc trở nên mờ nhạt, chỉ còn lại hai người và những giấc mơ chờ đợi phía trước
" Nó cũng giống như một ly trà sữa béo ngậy, làm cô say đắm nhưng đâu dám chia sẻ với ai. "
Đó là những tin nhắn vu vơ, những câu nói đùa, và cả những khoảnh khắc im lặng khi đứng cạnh nhau.
Tất cả tạo nên một không gian riêng tư, nơi trái tim cô có thể thổn thức mà không cần phải nói ra.
" Cảm giác thích thầm đôi khi lại thật chua chát. "
Đó là nỗi lo sợ về việc liệu mình có thể mất đi cách cảm nhận đầy diệu kỳ này, sẽ mất đi cậu nếu như cô nói hết ra những điều giữ kín trong lòng.
Sự bất an ấy khiến cô chần chừ, nhưng cũng chính nó làm cho xúc cảm thêm phần sâu sắc.
" Cuối cùng, thích thầm có vị đắng "
Đắng như những ngày dài chờ đợi, đợi chờ một ánh mắt, một lời nói hay một cử chỉ nào đó để rồi hiểu rằng tình cảm mình dành cho cậu cũng được đáp lại.
Đắng nhưng lại chất chứa bao hy vọng, vì đôi khi, tình yêu không cần phải được thổ lộ ra lời, mà chỉ cần cô biết rằng trái tim mình đã có người để nhớ thương.
Như một ly cà phê đen vậy, dù đắng nhưng nó lại thật ngon làm sao.
Cậu như caffein trong ly cà phê đen giữ chân cô lại, biến cô thành khách quen ở góc quán cà phê quen thuộc - quán cà phê đơn phương.
- Ngọt Xuân -
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro