Mình đừng yêu nhau!
Mình đừng yêu nhau!
Để làm gì phải không?
Đi qua những ngày ngược Gió
Nắng cháy da vàng tóc
Mình đừng yêu nhau!
Ngày em còn có nụ cười thơ ngây trong mắt bé
Ngày đêm nhung nhớ mong mỏi
Vô tư kiếm tìm những chân trời mới
Ngồi lặng nghe nhịp thở
Tâm hồn tĩnh lặng
Mình đừng yêu nhau!
Tôi chả còn nhớ đã bao lần trái tim mình lỗi nhịp
Tuổi thanh xuân chớm nở
Nhành hoa hé nụ đã lâu
Em dày dạn gió sương
Cái lạnh ngoài kia khiến tôi rùng mình sợ hãi
Đến bao giờ tôi thoát khỏi trần tục - như em.
Mình đừng yêu nhau!
Gió có bao giờ thổi ngược
Nắng làm nhạt phai màu mắt
Ngày mưa ngăn lần gặp gỡ
Tôi hiểu ngàn cảm thương dâng thành nỗi nhớ
Cảm xúc vỡ òa
Giọt giận hờn rơi
Mình đừng yêu nhau!
Cảm xúc yêu thương thì ích kỷ
Trái tim tôi lạc lối
Tôi loay hoay tìm đường về phía chân trời
Nơi có Anh ngồi đợi
Nụ cười trầm ấm, điềm tĩnh
Lặng nhìn thời gian trôi
Tôi chợt thấy nơi mình thuộc về
Mình đừng yêu nhau!
Cảm xúc nóng hẩy
Ánh nhìn mê say
Trái tim tôi đã bao lần lỗi nhịp
Một niềm tin lớn, ánh mắt dõi theo
Người đàn ông da sạm đen với những đốm đồi mồi nổi
Vết chân chim trên nụ cười của Mẹ
Tôi chẳng kịp thanh xuân cho những tháng ngày rong ruổi
Ngược nắng gió
Tiếng đàn ngân vang
Tôi nhận thấy sự đam mê trong mắt bé
Tiếng nhạc thay nỗi lòng
Không quá ít lần em mượn bài hát nói lời yêu thương
Say mê! Say mê! Say mê!
Tôi hiểu và tôi lại yêu
Ánh mắt, trái tim, sự đồng cảm
Nụ cười, tiếng hát, ngón tay đan
Và thế giới của tôi nhạt nhòa trong phút chốc
Rơi! Vỡ!
Trái tim tôi một lần nữa tự thú.
Mình đừng yêu nhau!
--- Windy---
Hạ Châu
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro