Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Đông về! Lòng em càng trống rỗng.

Em thử nhỏ giọt buồn vào mi mắt
Ngờ đâu buồn hon héo một trái tim.

...

Em chợt nhận ra đông đã le lói ngoài vuông cửa tự bao giờ, chỗ em không có hoa sữa, em hay nghe người Hà Nội bảo mùi hương của nó rất thơm, nhưng có người lại chẳng mấy gì dễ chịu với làn gió mỗi lần hoa sữa phả mùi vào không gian lớn rộng. Em thật muốn thử xem sao, thử đắm mình vào cái rét bần bật của xứ Bắc, sau đó tự đan cho gia đình mình những cái nón len bé bé xinh xinh.

So với Hà Nội, nơi em chưa từng đặt chân đến, em lại thích cái lạnh của Đà Lạt, lãng mạn và bình yên đến lạ. Em muốn trèo lên những đèo núi cao cao bị sương mù bao lấp, hét thật to những phiền muộn trong lòng, em muốn vứt hết nỗi buồn vào cơn gió có chút dữ dội của miền cao nguyên. Em sẽ dũng cảm như một chiến binh, dám cởi bỏ sự hèn nhát của mình để va chạm với thế giới, ở đó em chẳng buồn co ro vào xó nhỏ, em chẳng buồn đối mặt với bốn bức tường đen, em chả cần tự thương tổn mình bằng giọng mắng chửi bản thân vang lên từ chính sâu trong đáy lòng.

Và rồi em thôi nghĩ, nghĩ về những điều u uất và tối tăm, em sẽ trở nên niềm nở và tươi tắn hơn, em muốn đánh bại sự chi phối của cảm xúc, em không muốn trốn tránh nhưng lại càng không muốn đối mặt, em sợ hãi mùa đông, lại yêu thích mùa đông đến lạ. Giống như cái cách em sống cùng nỗi buồn, em chán ghét nỗi buồn nhưng có khi nào em " nỡ" rời xa nó đâu.

Cô gái tháng mười hai, người ta hay gọi em như vậy. Có phải cô gái tháng mười hai sở hữu một đôi tay lạnh, một tâm hồn hiu hắt và một ánh mắt buồn không?

Năm nay, ông già Noel sẽ đến tặng quà cho em chứ? Cứ mỗi lần ông đến, em hay vòi ông một món quà, ông hỏi em muốn gì, em bảo em muốn bình yên! Thế rồi ông lắc đầu cảm thán :" Bình yên ông không có, cháu đừng vì thế mà muộn phiền, ông hứa giáng sinh tới sẽ kiếm tìm yên bình làm quà cho cháu". Rồi ông bay đi! Năm này đến năm khác ông đều lỡ hẹn, em buồn rầu đợi chờ nhưng chưa bao giờ tuyệt vọng, em tin ông sẽ thực hiện lời hứa với em vì ông già Noel chẳng bao giờ nói dối.

Nhưng rồi em phát hiện, thì ra đêm hôm ấy, cái đêm ông đến thăm em... chỉ là một giấc mộng.

Ông ơi, năm nay ông có đến không? Cháu đợi yên bình từ món quà ông trao tặng!

.Tiểu Sầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro