Ngày...năm...tháng...(42)
Anh là minh nguyệt vằng vặc trên cao,
Em là con cáo nhỏ dưới đất
Cáo nhỏ tương tư trăng nào đâu có biết
Trăng vô tình cáo nào có hay
Nghểnh đầu nhìn trăng lên
Ngồi buồn chờ trăng sáng
Gió thu lồng lộng trăng tròn vành vạnh như chếc bánh
Nghe lời thì thầm của muông thú cỏ cây
Cáo chẳng biết tình ca khó viết
Cứ một lòng thơ thẩn chờ trăng
Rồi một ngày trăng không lên nữa
Ngôi sao nhỏ len lói đêm đông
Hóa ra xa nhau không phải là khó
Chỉ sợ mình không thấy được người kia
Sợ một khi xa là phải xa mãi
Như cáo nhỏ với vầng trăng cao
Như em với anh cách thiên hà rộng lớn
Nhìnmãi cũng không thể thấy rõ người kia...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro