gặp mặt
Tại tổng bộ
Lưu Tuyết Đình, sau khi hoàn thành nhiệm vụ ở biên giới và nộp báo cáo chi tiết lên cấp trên, đã quay về tổng bộ. Ngày hôm nay, cô không có kế hoạch nghỉ ngơi mà quyết định dành thời gian để xem qua tình hình các nhiệm vụ đang diễn ra.
Cô ngồi trước máy tính, nhập mã truy cập để kiểm tra các báo cáo tình báo từ các đội khác nhau. Bản thân cô cũng không rõ tại sao lại đặc biệt chú ý đến nhiệm vụ của Đội Hắc Phong. Tuyết Đình vừa xem thông tin, vừa suy nghĩ về những điều bất ngờ mà cô có thể sẽ phát hiện.
Khi màn hình hiện lên chi tiết về nhiệm vụ chống khủng bố của Đội Hắc Phong, Tuyết Đình ngay lập tức nhận ra Dương Tử Hiên đang dẫn đầu một đội nhỏ tiến vào khu vực nhà kho - nơi cô đã từng thu thập thông tin vào 3 năm trước và phát hiện ra nhiều dấu hiệu khả nghi. sau đó tổ chức này giao cho A2 làm nhiệm vụ trinh sát.
Cô tựa người vào ghế, ánh mắt sắc bén nhìn vào màn hình. Mỗi bước tiến của họ đều được giám sát qua hệ thống an ninh và camera ẩn, nhưng điều này không làm cô yên tâm. Linh cảm mách bảo rằng có điều gì đó quan trọng đang xảy ra dưới tầng hầm kia, một điều mà không ai khác ngoài cô hiểu rõ.
Tuyết Đình lướt nhanh qua các báo cáo và phân tích tình hình, lòng không khỏi lo lắng.
tuyết đình: báo cáo năm đó bọn họ không đọc kỹ sao? tầng hầm rõ ràng có mai phục
Tuyết Đình quyết định trực tiếp can thiệp. Cô lấy điện thoại và liên lạc với tổng chỉ huy của Đội Hắc Phong, yêu cầu được kết nối với Dương Tử Hiên ngay lập tức.
Trong khi đó, Dương Tử Hiên và đồng đội tiếp tục tiến sâu vào tầng hầm. Họ phát hiện ra một phòng điều khiển bí mật với các thiết bị điện tử hiện đại và nhiều tài liệu quan trọng. Nhưng chưa kịp hành động, bộ đàm của Dương Tử Hiên rung lên. Đó là một cuộc gọi từ tổng chỉ huy.
Anh nhận máy, giọng nói của Tuyết Đình vang lên ở đầu dây bên kia:
Tuyết Đình: "đây là tổng bộ chỉ huy của cục an ninh quốc gia đã xem qua tình hình và nhận ra có một bẫy đặt sẵn ở khu vực đó. Hãy rút lui ngay lập tức và chờ chỉ thị mới."
Dương Tử Hiên hơi bất ngờ khi nghe thấy giọng cô, nhưng anh nhanh chóng hiểu rằng đây không phải là lúc để đặt câu hỏi. Lập tức, anh ra hiệu cho đồng đội rút lui, đồng thời yêu cầu tiếp viện đến hỗ trợ.
Tuyết Đình không rời mắt khỏi màn hình, theo dõi từng động thái của đội Hắc Phong. Cô thở phào nhẹ nhõm khi thấy Dương Tử Hiên và đồng đội an toàn rút lui.
Sau khi nhận được cuộc gọi từ Tuyết Đình và quyết định rút lui, Dương Tử Hiên cùng đồng đội di chuyển nhanh chóng về phía lối ra. Nhưng trước khi họ có thể rời khỏi tầng hầm, một nhóm lính canh vũ trang hạng nặng xuất hiện từ các lối đi khác, chắn ngang lối thoát của họ. Tình hình căng thẳng nhanh chóng leo thang khi cả hai bên đều nhận ra không còn đường thương lượng.
Không có thời gian để suy nghĩ nhiều, Dương Tử Hiên ra lệnh cho đồng đội tìm nơi ẩn nấp và chuẩn bị cho cuộc đối đầu. Tiếng súng nổ rền vang, không gian nhỏ hẹp của tầng hầm trở nên ngột ngạt bởi khói và tiếng vọng của những viên đạn bay qua lại.
Dương Tử Hiên, với kinh nghiệm chiến đấu dày dạn, bắn từng loạt đạn chính xác vào những kẻ thù đang tiếp cận. Anh giữ vững vị trí và chỉ huy đồng đội của mình, yêu cầu họ bọc hậu và chiếm ưu thế chiến thuật trong không gian hẹp.
Nhưng kẻ thù không dễ dàng bị đánh bại. Chúng sử dụng lựu đạn và đạn pháo để tạo áp lực, buộc đội của Dương Tử Hiên phải liên tục di chuyển và tìm kiếm những vị trí an toàn hơn. Ánh sáng yếu ớt trong tầng hầm chỉ làm tăng thêm sự kịch tính của cuộc đấu súng, khi bóng tối và các góc khuất trở thành nơi ẩn náu và tấn công bất ngờ.
Dương Tử Hiên liên tục thay đổi vị trí, sử dụng sự nhanh nhẹn của mình để tránh né các đòn tấn công. Đồng đội của anh, mặc dù bị áp đảo bởi số lượng đối phương, vẫn chiến đấu hết mình để bảo vệ nhau. Tiếng hét, tiếng nổ, và mùi thuốc súng lẫn vào nhau, tạo nên một khung cảnh hỗn loạn đầy căng thẳng.
Trong một khoảnh khắc, Dương Tử Hiên nhận ra một kẻ thù đang tiến sát từ phía bên trái. Anh nhanh chóng quay súng, bắn gục kẻ đó ngay khi hắn định bóp cò. Tuy nhiên, một viên đạn khác từ phía đối diện bay sát qua vai anh, làm xước da và khiến anh nhăn mặt đau đớn.
Bất chấp vết thương nhỏ, Dương Tử Hiên không ngừng chiến đấu. Anh biết rằng họ không thể kéo dài cuộc đấu này quá lâu mà không có tiếp viện. Nhìn xung quanh, anh thấy một chiếc thang dẫn lên mặt đất. Anh ra hiệu cho đồng đội:
Dương Tử Hiên: "Tiến lên, chúng ta cần thoát khỏi đây ngay!"
Với sự quyết đoán và bản lĩnh, Dương Tử Hiên cùng đồng đội nhanh chóng di chuyển về phía thang. Nhưng kẻ thù cũng không dễ dàng bỏ cuộc. Một vài tên khác xuất hiện, nổ súng dữ dội để ngăn chặn họ.
Khi một đồng đội bị thương và ngã xuống, Dương Tử Hiên không do dự lao đến, bắn hạ kẻ thù gần nhất và đỡ đồng đội dậy. Với sự hỗ trợ của anh, cả đội cuối cùng cũng đến được chiếc thang và bắt đầu leo lên.
Phía trên mặt đất
Tiếng súng vang vọng từ tầng hầm lên đến mặt đất. Tuyết Đình, vẫn đang theo dõi tình hình qua màn hình tại tổng bộ, cảm thấy tim mình thắt lại. Cô biết rằng cuộc chiến đang diễn ra ác liệt và đội của Dương Tử Hiên đang đối mặt với nguy hiểm lớn.
Kết thúc cuộc đấu súng
Khi Dương Tử Hiên và đồng đội cuối cùng cũng thoát khỏi tầng hầm, họ nhanh chóng di chuyển đến một vị trí an toàn hơn để chờ tiếp viện. Trận đấu súng đã khiến họ mất nhiều người và bị thương, nhưng quan trọng hơn, họ đã bảo vệ được mạng sống và những thông tin quan trọng mà họ tìm thấy trong tầng hầm.
Khi tiếp viện đến và an ninh được thắt chặt, Dương Tử Hiên cuối cùng cũng có thể thở phào.
sau khi trở về những đồng đội bị thương nặng được đưa đến bệnh viện còn anh bị thương nhẹ lên đã đến phòng y tế . bất ngờ lại thấy cô ở đó
~ Dương Tử Hiên bước vào phòng y tế, cánh tay anh vẫn còn đau nhức vì vết thương nhẹ. Trong khi chờ đợi, anh thấy Tuyết Đình đang đứng gần một chiếc bàn, xem xét hồ sơ bệnh án của các đồng đội. Cảnh tượng khiến anh cảm thấy vừa quen thuộc vừa lạ lẫm.
Tuyết Đình quay lại khi nghe tiếng bước chân, ánh mắt cô sáng lên khi nhìn thấy Dương Tử Hiên. Một nụ cười nhẹ nhàng xuất hiện trên khuôn mặt cô.
Tuyết Đình: "Lâu rồi không gặp."
Dương Tử Hiên ngạc nhiên nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Anh mỉm cười, mặc dù trong lòng có chút bối rối.
Dương Tử Hiên: "Quả thật là lâu rồi. không ngờ gặp lại ở đây. Cô cũng ở đây để kiểm tra sức khỏe sao?"
Tuyết Đình: đến gặp anh~ chỉ tay về phía một chiếc ghế gần đó: ngồi đi tôi giúp anh xử lý vết thương
Dương Tử Hiên ngồi xuống ghế, cảm giác sự quan tâm từ Tuyết Đình. Anh nhìn cô chăm sóc cẩn thận vết thương của mình, và cảm giác có chút ấm áp.
Dương Tử Hiên: "Cảm ơn cô. cô không phải pháp y đúng không?
tuyết đình: cũng không hẳn
tử hiên: rốt cuộc cô là ai?
tuyết đình: sau này anh sẽ biết
Tuyết Đình mỉm cười, ánh mắt bí ẩn. Cô không nói thêm gì nữa, chỉ nhẹ nhàng tiếp tục xử lý vết thương của Dương Tử Hiên
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro