Chương 1: Gặp Mặt Tại Hiện Trường Án Mạng
Ánh nắng buổi sáng len lỏi qua các tòa nhà cao tầng, chiếu sáng con đường hẹp dẫn tới một căn hộ cũ kỹ tại trung tâm thành phố Gia Kỳ. Những chiếc xe cảnh sát đậu rải rác quanh hiện trường, tiếng còi hú vang vọng trong không khí căng thẳng.
Dương Tử Hiên bước ra khỏi chiếc xe cảnh sát, ánh mắt sắc bén lướt qua khung cảnh xung quanh. Mặc dù bị điều động từ đội đặc nhiệm sang đội hình sự, anh vẫn giữ được phong thái chuyên nghiệp và kiên định. Những bước chân vững chắc của anh dẫn thẳng đến cửa căn hộ nơi vụ án mạng vừa xảy ra.
Trong khi đó, Lưu Tuyết Đình đứng trước cửa căn hộ, quan sát cảnh tượng trước mắt. Cô mặc bộ đồ bảo hộ pháp y, ánh mắt chăm chú và nghiêm túc. Tuyết Đình vừa nhận được thông báo khẩn cấp và nhanh chóng có mặt tại hiện trường để hỗ trợ việc điều tra.
Dương Tử Hiên tiến lại gần, gật đầu chào các đồng nghiệp trước khi bắt gặp ánh mắt của Tuyết Đình. Họ chưa từng gặp nhau trước đây, nhưng sự chuyên nghiệp trong công việc khiến cả hai nhanh chóng nhận ra vai trò của nhau.
"Chào cô, tôi là Dương Tử Hiên người của tổ trọng án," anh giới thiệu ngắn gọn.
"Chào anh, tôi là Lưu Tuyết Đình, pháp y mới của tổ trọng án," cô đáp lại, ánh mắt tĩnh lặng nhưng không kém phần nghiêm túc.
Cả hai bước vào căn hộ, nơi hiện trường vụ án mạng đang được bao phủ bởi băng keo vàng và các dấu vết máu. Cảnh sát đã phong tỏa khu vực, bảo vệ hiện trường không bị xáo trộn.
Nạn nhân là một người đàn ông trung niên, nằm bất động trên sàn nhà, máu chảy lênh láng xung quanh. Tuyết Đình bắt đầu công việc của mình, kiểm tra các dấu vết trên thi thể, trong khi Tử Hiên lặng lẽ quan sát.
"Nguyên nhân tử vong có vẻ là do bị đâm nhiều nhát vào ngực và bụng," Tuyết Đình nhận xét sau khi kiểm tra sơ bộ.
"Có dấu hiệu của cuộc vật lộn không?" Tử Hiên hỏi, đôi mắt sắc bén nhìn quanh căn phòng.
"Có, nhưng không nhiều. Có thể nạn nhân đã bị tấn công bất ngờ," Tuyết Đình đáp, ánh mắt vẫn tập trung vào công việc.
Dương Tử Hiên gật đầu, ghi nhận thông tin. Anh tiến lại gần cửa sổ, quan sát khung cảnh bên ngoài, tìm kiếm những manh mối có thể giúp xác định kẻ thủ ác. Tuyết Đình nhìn theo, trong lòng cảm nhận được sự tận tâm và kiên quyết trong ánh mắt của anh.
Căn phòng nhỏ bé và chật chội, đồ đạc bị xáo trộn nhẹ, nhưng không có dấu hiệu rõ ràng của một cuộc đột nhập từ bên ngoài. Trên bàn, một chiếc ví mở tung với những tờ tiền lẻ vương vãi, dường như đã bị lục lọi.
"Có khả năng đây là một vụ cướp giật bất thành, hoặc một cuộc trả thù cá nhân," Tử Hiên suy luận, quay lại nhìn Tuyết Đình. "Những dấu vết còn lại trong căn phòng sẽ cho chúng ta thêm manh mối.
Tuyết đình: chỗ các anh có thiết bị chiết xuất phát hiện sinh vật không
vương khải( cảnh sát tổ hình sự): thiết bị gì cơ
tuyết đình : căn phòng chỉ mới được lục lọi 1 nửa nửa còn lại thì rất gọ gàng có lẽ có sự dọn dẹp những nơi như két sắt và tủ quần áo thì không bị lục lọi có lẽ đây chỉ là 1 vụ giàn cảnh đánh lạc hướng của chúng ta lên tôi muốn xem nơi đó có từng xuất hiện vết máu hay vân tay gì đó không
ngọc mẫn( 1 pháp y): cô là người mới đến sao? chỗ chúng tôi nhỏ không có những thiết bị hiện đại đó đâu. chúng tôi có biện pháp riêng
tuyết đình: đó là gì?
ngọc mẫn: Tetramethylbenzidine dạng nhỏ do tôi điều chế
tuyết đình cũng được đồng chí dương làm phiền anh đóng giúp tôi gièm cửa lại
Dương Tử Hiên gật đầu, bước tới cửa sổ và kéo rèm xuống, che chắn ánh sáng bên ngoài. Ngọc Mẫn nhanh chóng lấy ra một chai nhỏ chứa dung dịch Tetramethylbenzidine, cẩn thận nhỏ vài giọt lên những khu vực mà Tuyết Đình chỉ định.
Trong ánh sáng mờ, họ dần thấy hiện lên những vệt máu mờ ảo, chứng tỏ có sự dọn dẹp kỹ lưỡng để che giấu dấu vết.
tuyết đình: đi xét nghiệm xem đây có phải mẫu máu của cùng 1 người không.
vương tịnh: cảnh sát dương bên kho đông lạnh cũng phát hiện 1 thi thể
tuyết đình: pháp y ngọc cô ở đây xem tiếp đi tôi qua đó với họ
ngọc mẫn: được
~ kho lạnh
Vừa bước vào trong kho lạnh, Dương Tử Hiên và Vương Tịnh cảm thấy một luồng không khí lạnh buốt xương và mùi tử khí nồng nặc. Cả hai vừa nhìn thấy thi thể đã buồn nôn, cảnh tượng kinh hoàng hiện ra trước mắt họ.
"Nhịn đi, đừng có mà làm hỏng hiện trường," Tuyết Đình cảnh báo với giọng nghiêm khắc khi nhận thấy sự khó chịu của hai người.
tuyết đình: úi chà thi thể phình to sao? lâu lắm rồi mới gặp còn cả hiện tượng sinh con sau khi chết.
vương tịnh: cô nhì ra được gì rồi?
tuyết đình: cho tôi 5 phút.
~
tuyết đình: nạn nhân là nữ tình trạng thi thể bị phình to, mô mềm trên tử thi vào mô sau được bảo quản khá tốt dựa trên độ dày của lớp mỡ được được bảo quản tốt tôi suy đoán rằng nạn nhân khoảng 20- 30 tuổi, nặng 50 cân, cao khoảng 1,6m
~ về cục
ngọc mẫn: vừa nãy chưa kịp giới thiệu xin chào tôi là ngọc mẫn pháp y thực tập ở đây năm nay tôi 24 tuổi
tuyết đình: gọi tôi là tuyết đình hoặc đình đình cũng được tôi là người của cục an ninh quốc gia điều xuống tu nghiệp tại đây 1 năm năm nay tôi 22 tuổi là 1 tiến sĩ pháp y
ngọc mẫn: 22 tuổi? tiến... tiến sĩ
tuyết đình: ngạc nhiên lắm sao? nếu là pháp y thực tập vậy chủ nhiệm của cổ đâu?
ngọc mẫn: cô ấy đi lên sở tập huấn rồi
Tử hiên: xin chào cho tôi làm phiền pháp y lưu 1 chút
tuyết đình: được
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro