chap 17
giọng cô đều đặn và lạnh lùng: "Lần này là một loại độc tác dụng nhanh, nhưng không để lại dấu vết lâu. Nó làm tê liệt các cơ quan trong cơ thể, khiến nạn nhân đau đớn trước khi chết. Một thứ thích hợp cho những kẻ như hắn."
tử hiên: tên là gì vậy?
Tuyết Đình dừng lại một lúc, ánh mắt cô lạnh lùng, rồi nhẹ nhàng nói: "Tên nó là 'Băng Hồn'. Nó khiến cơ thể lạnh dần, từ các đầu ngón tay, ngón chân cho đến tim. Chỉ trong vòng vài phút, nạn nhân sẽ không còn khả năng cử động, và trong cơn đau tột cùng, hắn sẽ chết, nhưng không kịp kêu cứu."
tử hiên: em điều chế sao?
tuyết đình: là sư tỷ của tôi
tử hiên: sư tỷ? tôi nghe nói chủ nhiệm hoa chỉ có 1 học trò là cô
tuyết đình: lúc trước thì 2 nữ nhưng bây giờ chỉ còn 1 mình tôi
tử hiên: vậy cô ấy đâu?
tuyết đình: chị ấy chết rồi. bị đích thân chủ nhiệm hoa ra tay
Dương Tử Hiên ngạc nhiên"Chủ nhiệm Hoa ra tay? Nhưng... tại sao?"
Tuyết Đình im lặng một lúc, đôi mắt cô khẽ rơm rớm nước mắt: chị ấy phản bội đáng chết. Chị ấy đã làm việc với bọn buôn ma túy, tiết lộ thông tin quan trọng, khiến chủ nhiệm hoa bị thương khiến đội báo đêm suýt rơi vào hoàn cảnh rắn mất đầu chủ nhiệm hoa bằng 1 liều thuốc độc tiễn chị ấy đi là quá nhân từ. bỏ đi vụ án năm đó ngắn ngủi nhưng khốc liệt thế nào anh đâu biết được
Bóng đen bất ngờ lao tới từ trong bóng tối, nhanh như cắt. Tuyết Đình và Dương Tử Hiên không kịp phản ứng. Một cú đấm mạnh mẽ nhắm thẳng vào Dương Tử Hiên, nhưng anh kịp nghiêng người tránh được, dù vậy vẫn cảm thấy một cơn đau nhói khi cánh tay bị trúng một đòn mạnh.
Tuyết Đình nhanh chóng rút súng, ánh mắt lạnh lẽo như băng đá, cô không hề tỏ ra bất ngờ. Cô quay về phía bóng đen và cất giọng sắc lạnh: "Ai?"
Bóng đen không trả lời, chỉ nhếch môi cười khẩy, rồi nhanh chóng nhảy ra sau một tảng đá lớn, tránh khỏi tầm ngắm của Tuyết Đình
Bóng đen nhanh chóng ẩn mình sau tảng đá, chỉ để lại một bóng mờ loáng thoáng trong đêm tối. Tuyết Đình không vội, cô đứng im, khẩu súng vẫn giữ chắc trong tay, mắt không rời khỏi nơi bóng đen vừa ẩn nấp. Cô biết rõ, kẻ này không dễ đối phó.
Dương Tử Hiên đứng gần đó, cũng đang cảnh giác, ánh mắt chăm chú theo dõi từng động tĩnh. "Anh ta là ai?" Anh thì thầm, không dám thả lỏng dù chỉ một giây.
Tuyết Đình không đáp ngay, cô bình tĩnh quan sát, biết rằng sẽ không dễ dàng hạ gục kẻ này ngay lập tức. Cô chậm rãi di chuyển một bước về phía tảng đá, sẵn sàng cho bất cứ tình huống nào.
Cùng lúc đó, bóng đen đột ngột lao ra từ phía sau tảng đá, như một cơn gió, vươn tay về phía Dương Tử Hiên. Tuyết Đình ngay lập tức phản ứng, nhắm vào kẻ tấn công và bắn một phát vào tay hắn, nhưng hắn nhanh chóng nghiêng người tránh được.
"Nhanh lắm," Tuyết Đình mỉm cười lạnh lùng, lùi lại để có khoảng cách và quan sát. Cô đã nhận ra kẻ này có kỹ năng chiến đấu rất cao, nhưng đó cũng chỉ là một phần của vấn đề.
Bóng đen lại chuẩn bị tấn công, lần này hắn không vội vàng lao ra mà di chuyển vòng quanh, tìm kiếm điểm yếu của cả hai. Tuyết Đình quay đầu ra hiệu cho Dương Tử Hiên, ngầm chỉ thị cho anh cùng hợp tác chặt chẽ hơn nữa. "Cẩn thận, hắn sẽ không dừng lại dễ dàng."
Ngay khi bóng đen lao về phía Tuyết Đình, cô vội lách người né tránh, và trong khoảnh khắc hắn mất thăng bằng, Dương Tử Hiên lao đến, tay cầm dao, chuẩn bị kết thúc trận đấu này.
Dương Tử Hiên vung dao về phía bóng đen trong một động tác nhanh như chớp. Bóng đen không né kịp, nhưng hắn lại khéo léo dùng chân đá một viên đá lớn, tạo ra một chướng ngại vật, khiến Dương Tử Hiên phải lùi lại. Sự nhanh nhẹn và tài ứng biến của đối phương khiến anh cảm thấy một chút bối rối, nhưng anh không hề lùi bước.
Tuyết Đình quan sát kỹ lưỡng, rồi ra hiệu cho Dương Tử Hiên dừng lại. Cô biết, đây không phải là lúc để vội vàng ra tay. "Hắn không đơn giản như vậy," cô nói, giọng bình tĩnh nhưng sắc bén. "Chúng ta phải phối hợp chặt chẽ hơn."
Ngay lập tức, bóng đen lao về phía Dương Tử Hiên lần nữa. Tuyết Đình không chần chừ, cô rút súng và nhắm vào bóng đen. Một viên đạn bay ra, nhưng hắn lại nhanh chóng lăn mình qua một tảng đá gần đó, né tránh một cách tinh vi.
"Hắn có khả năng chiến đấu và phản ứng rất tốt," Tuyết Đình nói, nhìn bóng đen với ánh mắt lạnh lẽo. "Chắc chắn là một kẻ dày dạn kinh nghiệm. Nhưng chúng ta không thể để hắn thoát."
Bóng đen tiếp tục tấn công, lần này là một cú đấm mạnh mẽ nhắm thẳng vào Dương Tử Hiên. Tuy nhiên, với sự nhanh nhạy của mình, Dương Tử Hiên đã kịp xoay người, né cú đấm trong gang tấc, đồng thời vung dao ra tấn công. Đối thủ chỉ kịp dùng tay bắt lấy dao, nhưng lại không thể chống đỡ lâu vì Dương Tử Hiên xoay người một cách mạnh mẽ, đẩy hắn lùi lại.
tuyết đình ( găng tay chống cắt): dừng đi
Tuyết Đình ra hiệu, giọng cô lạnh lùng nhưng đầy mệnh lệnh. Dương Tử Hiên nhận ra sự thay đổi trong ánh mắt của cô, và ngay lập tức hạ thấp vũ khí, một bước lùi lại, chuẩn bị cho những gì tiếp theo.
Bóng đen cũng dừng lại
tuyết đình ngồi luôn xuống gốc cây bên cạnh
tuyết đình: tiền bối đã nhường rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro